Chuyện lạ ở ngôi làng lạnh nhất thế giới
Hàng năm, vào tháng 1, nhiệt độ trung bình tại làng Oymyakon là -50 độ C, khiến lông mi của người dân bị đóng băng ngay khi vừa bước chân ra ngoài. Còn theo đài khí tượng địa phương thì đã từng đo được mức nhiệt tại làng này xuống tới -59 độ C. Song, người dân địa phương lại cho biết nhiệt kế của họ đo được tới – 67 độ C, thấp hơn mức nhiệt độ con người có thể sinh sống.
Lịch sử ghi lại, vào năm 1933, biểu nhiệt độ ở đây đã ở mức băng giá nhất khi xuống tới -67,7 độ C. Từ đó, vùng này được công nhận là nơi lạnh nhất ở Bắc bán cầu.
Người dân trong làng cho biết, họ không có điều kiện để chuyển đi nơi khác. Cùng đó, họ cũng đã quen với cuộc sống trong băng tuyết, sợ khó thích nghi khi chuyển chỗ.
“Chúng tôi hàng ngày phải hơ ấm để mực bút không bị đông cứng mới có thể viết được. Các cửa kính bị đóng băng, ban ngày muốn nhìn được ra bên ngoài thì phải lấy dao nạy từng miếng băng một. Ngay tới pin cũng bị đông lại, khiến đèn không thể sáng được. Nhưng chúng tôi quen rồi” – người dân trong làng Oymyakon cho biết.
Nhưng có một điều rất lạ là bất chấp cái lạnh ghê người, vào mùa hè những đám cháy rừng vẫn bùng lên. Chúng cháy ngay cả bên dưới lớp tuyết dày.
Vào mùa hè, không khó để thấy những đám khói bốc lên từ bên dưới lớp tuyết sâu trong những cánh rừng cách nơi người dân dựng nhà không xa. Người ta nói rằng, dù ít khi ngọn lửa “nhô” lên mặt đất, nhưng nó vẫn tiếp tục cháy âm ỉ dưới tuyết nhờ lượng than bùn và khí mêtan dồi dào. Còn khi nó đã bùng lên thì rất khó dập tắt.
Những đám cháy lạ lùng như vậy có lẽ chỉ có ở làng Oymyakon, vì tại tất cả những vùng đất giá lạnh khác người ta không thấy hiện tượng ấy. Lạ hơn nữa là sau vài chục năm, những đám cháy âm ỉ dưới băng tuyết ấy đã làm “rỗng” một khu vực, tạo thành một hồ nước trong veo.
Khi giá rét, nó đóng băng, nhưng khi mùa hè tới, nó chợt hiện ra trông không khác gì một tấm gương khổng lồ.
Là người chụp ảnh ở làng Oymyakon, Semyon Sivtsev vui vẻ cho biết, những con bò ở đây được mặc áo lót bằng lông hoặc len khi nhiệt độ xuống thấp.
“Lúc đó, đất trời trắng xóa. Chụp được hình ảnh một người dân dắt bò đi trên đường là không dễ dàng. Nhưng nếu làm được, sẽ rất thú vị” – Semyon nói.