Cô gái bán rong đổi đời nhờ tán đổ chồng Nhật giàu sụ, buồn vì 4 năm “thả” vẫn chưa có bầu

Đức Nhân được Teru – người chồng hơn 17 tuổi – chu cấp tài chính, chi tiêu không phải nghĩ, còn phụ mua nhà cho mẹ.

Lê Thị Đức Nhân (1995) gọi chuyện tình của mình với anh Yamasaki Teruhito (1978, tên thân mật là Teru) là mối duyên trời ban. Cuộc đời của cô đã thay đổi hoàn toàn, một bước lên hương kể từ khi gặp gỡ “ông chú” người Nhật. Từ một cô gái bán hàng rong nghèo khó, chật vật nuôi cả gia đình, Nhân trở thành nàng dâu Nhật Bản, người xây dựng nội dung trên TikTok, YouTube với gần 1 triệu người theo dõi.

Từ bé, Đức Nhân đã quen với cảnh nghèo khó. Mẹ Nhân ôm theo con gái lớn có vấn đề thần kinh từ quê lưu lạc vào Nha Trang kiếm sống. Bà gá nghĩa với bố của Nhân và sinh ra cô. Cả nhà sống trong một xóm nghèo trên núi.

Bố Nhân mất khi Nhân mới lên 6. 10 tuổi, cô đã bắt đầu tập tành buôn bán vặt để phụ mẹ nuôi chị, nuôi thân. Đến năm lớp 8, Nhân nghỉ học và từ đó đi làm đủ nghề: Bưng bê quán ăn, giúp việc, làm việc trong quán bar… Vất vả kiếm tiền nuôi thân, Nhân còn thêm gánh nặng khi chị gái sinh hai đứa cháu mà không biết bố chúng là ai.

6 năm trước, khi là một cô gái bán hàng rong ở Sài Gòn, Đức Nhân đã quen biết Teru. Anh là kỹ sư của Toyota, được cử sang Việt Nam công tác. Nhân “tăm tia” ông chú kỹ sư lớn tuổi và chủ động tán tỉnh anh.

Đức Nhân được Teru – người chồng hơn 17 tuổi – chu cấp tài chính, chi tiêu không phải nghĩ, còn phụ mua nhà cho mẹ.

Đức Nhân và Teru – cặp đôi nổi tiếng trên MXH

Một chữ tiếng Nhật bẻ đôi cũng không biết, nhưng Nhân dùng mấy chữ tiếng Anh bồi cô học được trong những tháng ngày bươn chải để gây chú ý. Không màu mè hoa mỹ, cô bán hàng rong tuổi đôi mươi tiếp cận và khen Teru: “Người đâu mà trắng quá!”.

Lời khen ấy đã xe duyên cho cô với người đàn ông độc thân lớn hơn mình 17 tuổi. Teru thấy Nhân vui vẻ, hoạt bát nên cũng tò mò. Anh khi đó đã ngoài 40, đã trải qua khoảng 20 mối tình, vẫn chưa quyết định dừng lại ở ai để kết hôn. Dường như sự tươi trẻ của Nhân đã “kích hoạt” tình cảm của anh.

Không cùng hệ ngôn ngữ, người chỉ biết dăm ba câu Anh bồi để giao tiếp, bán hàng; người không biết tiếng Việt, nhưng họ vẫn xoay xở để hiểu được tiếng nói của nhau và yêu nhau.

Nhân đưa Teru về nhà, cho anh thấy cảnh ngặt nghèo của mình và được anh hoàn toàn thông cảm. Anh hiểu, cô gái mình đang “phải lòng” đang phải gánh vác gia đình, và anh có đủ tài chính để hỗ trợ Nhân, thấu hiểu hoàn cảnh của Nhân.

Khi gặp anh, mẹ mình vui lắm vì có người thương con gái thật lòng. Anh thương mình cũng như thương gia đình mình, xem nhà mình như gia đình thứ hai. Bản thân mình hiểu rõ phải gánh vác rất nặng nề. Bởi vậy anh ấy thông cảm được tất cả những điều ấy khiến mình cảm động vô cùng” – Nhân nhớ lại.

2 năm hò hẹn, Nhân theo chân bạn trai đến các địa điểm mà anh công tác. Teru cũng rất nghiêm túc trong mối quan hệ và đưa bạn gái về giới thiệu gia đình. 2 năm, cô cùng anh sang Nhật 7 lần.

Tiền tiêu không phải nghĩ, trở thành người nổi tiếng

Tháng 3 năm 2018, hai người quyết định đi đến hôn nhân và sống tại Nhật. Nhân thương mẹ và chị, cũng trăn trở nhiều khi quyết định theo chồng sang xứ Phù Tang. Nhưng sự chân thành và chăm chút của “ông chú” kỹ sư ô tô khiến cô không muốn xa rời anh.

Teru chu cấp mọi thứ cho gia đình Nhân, cưng chiều hết mực để vợ không còn lo toan gì. Mới đây, Nhân đã có thể mua ngôi nhà thứ hai trị giá gần 3 tỷ tại Nha Trang để mẹ và chị gái ở, hoàn thành được trách nhiệm với gia đình.

Không chỉ thế, Teru còn hỗ trợ, ủng hộ vợ trong mọi chuyện. Anh học tiếng Việt để trò chuyện thoải mái hơn với vợ, ăn tất cả các món ăn Việt vợ nấu để cô vui lòng. Teru cũng mua cho Nhân rất nhiều đồ hiệu, quần áo, túi xách đắt đỏ để cô chưng diện, cho luôn 200 triệu để phẫu thuật thẩm mỹ.

Nhân hào hứng khoe thành tích “đào tạo ẩm thực” của mình: “Hồi xưa anh chỉ ăn được phở và bánh mì. Nhưng ở với nhau, mình nấu cho anh ăn mỗi ngày. Anh ăn được tất cả các món Việt, kể cả những món mắm nặng mùi. Anh sợ vợ một mình ăn thì buồn. Bây giờ, anh ấy có thể ăn cơm chiên không cần nhân nhưng phải có mắm mới chịu!”.

Ngay cả khi vợ nổi hứng muốn trở thành người sáng tạo nội dung trên TikTok và YouTube, mỗi bữa ăn để quay phim tốn cả triệu bạc, Teru cũng chiều tất. Anh thậm chí còn làm “diễn viên độc quyền” trên kênh của vợ.

Nhân khoe, nhiều khi chồng đi làm về khuya lúc 22h đêm nhưng vẫn chăm chỉ ngồi quay với vợ. Ăn uống, dọn dẹp và quay video xong là quá nửa đêm, nhưng 6 giờ sáng anh vẫn dậy đi làm đúng giờ.

Teru “bắn” tiếng Việt như gió và hào hứng review món ăn của vợ. Sự dễ thương, trẻ trung và “ghiền vợ” của Teru đã khiến kênh của Nhân thu hút nhiều khán giả, nhất là những người Việt sống ở nước ngoài.

Anh chiều vợ đến mức không ép Nhân phải theo khuôn khổ, gò ép sống như một người Nhật. Cô thoải mái sống theo cách mà mình muốn. Teru hỗ trợ cô hòa nhập với cuộc sống tại Nhật đồn thời để cô tự do thể hiện cá tính, suy nghĩ riêng, miễn là vui vẻ.

Tết vừa qua, Nhân về thăm gia đình 3 tháng chồng cũng chiều. Vừa hay tin vợ quay lại Nhật, anh lái xe liên tục 700km lên tận sân bay Tokyo đón chứ không để Nhân đi một mình. Cô tự hào: “Ngày xưa quen trai, càng nói trời nói đất, vẽ ông sao, ông trời càng mê. Cưới chồng rồi mới biết, ba thứ quỷ càng nói càng vẽ chỉ có trong thiết kế nhà. Thực tế khác xa.”.

Teru là thế, không nói nhiều lời hoa mỹ mà dốc hết tài chính và tâm trí để người phụ nữ của mình hạnh phúc.

Buồn vì 4 năm cưới chưa có mụn con nào

Đức Nhân năm nay 27 tuổi, còn chồng cô đã 44 tuổi. Khi chia sẻ chuyện tình của mình trên mạng xã hội, có không ít những xì xào về chuyện của Nhân, cho rằng cô “đào mỏ”, chủ động săn người giàu để được nương tựa, hưởng thụ. Những lời ong tiếng ve đó không khiến Nhân bận lòng. Hơn ai hết, cô hiểu tình cảm của Teru dành cho mình quá lớn, và cô tận hưởng hồng phúc ấy với sự trân trọng.

Nhưng những lời tọc mạch về chuyện hiếm hoi của hai vợ chồng thực sự làm Nhân buồn và ám ảnh. Cô cảm thấy tủi thân, áp lực vì 6 năm sống bên nhau, 4 năm làm đám cưới, tổ ấm nhỏ của hai người vẫn chưa có thêm thành viên nhí.

Đâu đó trên MXH, có người bình luận lửng lơ rằng “cây khô không lộc”, “ham tiền lấy chồng già bảo sao khó có con”… khiến Nhân như bị cứa thêm vào vết thương lòng. Nhân khao khát có thêm kết nối với chồng để tình yêu được tròn vẹn.

Có lần, Nhân đã trải lòng về chuyện con cái. Cô từng mang thai một lần, hồi mới cưới nhau được 2 năm. Phôi thai chỉ được 5 tuần là ngừng phát triển, còn chưa “vào ổ” nên cô đã hụt mất cơ hội được làm mẹ. Từ đó đến giờ, dù tích cực tẩm bổ và “thả” để có con, nhưng họ vẫn là vợ chồng son.

Trái ngược với sự sốt sắng và áp lực của vợ, Teru lại rất thoải mái. Anh coi chuyện con cái là duyên, duyên chưa tới thì tiếp tục chờ đợi trong lạc quan. Để vợ yên tâm, anh còn tuyên bố: Không có con cũng không sao cả!

6 năm bên nhau, Teru vẫn yêu thương, săn sóc Nhân, lo lắng cho cô từng chút một, ủng hộ mọi việc cô làm. Đó là niềm hạnh phúc không gì có thể đánh đổi của cô gái từng nghèo khó, phải bươn chải mưu sinh.