Lật lại vụ thảm án bằng rìu một thế kỷ trước
Căn nhà vẫn được lưu giữ đến ngày nay.
8 nạn nhân xấu số
7 giờ sáng thứ Hai ngày 10/6/1912, bà Mary Peckham, sống tại thị trấn Villisca, ra trước nhà quét sân nhưng không khí ngày hôm đó đặc biệt khác thường. Đó là bởi xung quanh thiếu đi tiếng nói cười náo nhiệt của bốn đứa trẻ nhà Josiah Moore, hàng xóm với bà Mary.
Điều này khiến bà Mary chú ý bởi gia đình Josiah là những người sống nền nếp, kỷ luật. Mỗi buổi sáng, bốn đứa trẻ đều phải làm việc nhà. Tò mò, người hàng xóm đến gần cửa nhà Moore nhưng phát hiện nó đã bị khóa. Đây là điểm kỳ lạ bởi trong thị trấn 2.000 dân này, mọi người rất tin tưởng và sống hòa thuận với nhau. Do vậy, họ thường không khóa cửa nhà.
Lờ mờ cảm thấy có điều không ổn, Mary quyết định thông báo cho anh trai của Josiah, ông Ross. Với chìa khóa dự phòng, ông Ross tiến vào trong căn nhà và nhanh chóng trở ra với khuôn mặt “cắt không còn giọt máu”. Ông lắp bắp nói với người hàng xóm rằng đã nhìn thấy hai thi thể đẫm máu nằm chết trên sàn tầng 1. Hai người vội vàng báo sự việc cho cảnh sát địa phương.
Cảnh sát trưởng Marshall Hank Horton lập tức có mặt. Nhưng tại thị trấn nhỏ Villisca rất hiếm khi xảy ra các vụ án mạng nên cảnh sát ở đây hầu như không có nhiều kinh nghiệm, đặc biệt trước các vụ thảm án như vậy. Khi bước vào nhà Josiah Moore, ông Horton tiến thẳng vào phòng ngủ, không hề có ý định giữ nguyên hiện trường.
Hai nạn nhân đầu tiên do ông Ross phát hiện lần lượt là Lena Stillinger, 12 tuổi và em gái Ina, 8 tuổi, nằm trong phòng ngủ dưới tầng 1. Các thành viên trong gia đình Moore được tìm thấy đã chết trong phòng ngủ trên lầu.
Bên trong phòng ngủ lớn, vợ chồng ông Josiah Moore, 43 tuổi và bà Sarah Montgomery Moore, 39 tuổi bị giết hại vô cùng dã man. Bức tường phía trên họ dính đầy máu.
4 đứa trẻ bị giết trong phòng ngủ nhỏ, có lối thông với phòng ngủ lớn. Hai đứa nhỏ Boyd Moore, 7 tuổi và Paul Moore, 5 tuổi nằm trên giường trong khi hai đứa lớn, Herman Moore, 11 tuổi, Katherine Moore, 9 tuổi nằm gục dưới sàn nhà. Những bộ trang phục màu trắng đẹp đẽ của các em vẫn vắt ở cuối giường nhưng đã nhuốm màu máu tươi.
Hung thủ ra tay rất dã man. Hộp sọ của các nạn nhân bị nghiền nát, trên người có nhiều vết thương, trong đó có ông Josiah hứng chịu 30 nhát chém. Trần nhà trong các phòng ngủ đều dính máu và có dấu vết bị rạch bởi vật sắc nhọn.
Chiếc rìu là hung khí trong vụ án…
Trong phòng ngủ của chị em nhà Stillinger, cảnh sát phát hiện một chiếc rìu đẫm máu, thuộc về ông Josiah Moore. Đây cũng là hung khí của vụ án. Theo ông Horton, sát nhân sử dụng rìu bởi đây là vật dụng không gây nên tiếng động, dễ dàng tìm thấy ở những vùng thị trấn nhỏ như Villisca nên khả năng có thể truy lùng hung thủ từ hung khí này là rất thấp.
Trong nhà bếp, cảnh sát tìm thấy một bát nước đẫm máu, bên cạnh là đĩa thức ăn thừa. Tất cả cửa ra vào đều bị khóa. Nhân viên pháp y dự đoán thời gian tử vong của các nạn nhân vào sau nửa đêm.
Điểm kỳ lạ, mọi cửa sổ và gương trong nhà đều được che kín bởi rèm cửa hoặc quần áo của nạn nhân. Xung quanh giường ngủ của nạn nhân, cảnh sát cũng tìm thấy những chiếc đèn dầu đã tắt. Có thể hung thủ sử dụng những chiếc đèn này để lần mò đường đi lối lại trong căn nhà nhưng vội vàng tắt đi trước khi ra tay sát hại nạn nhân.
Tái hiện hiện trường
Bài báo đưa tin về vụ thảm sát.
Tin về vụ thảm sát bằng rìu nhanh chóng lan đi khắp thị trấn nhỏ Villisca. Người dân xung quanh đều cảm thấy sợ hãi trước sự an nguy của bản thân và gia đình. Họ thay ổ khóa nhà, mua thêm vật dụng tự vệ. Các thành viên trong gia đình quây quần bên nhau trong một phòng ngủ. Cảnh sát, đội bảo vệ thị trấn luân phiên tuần tra trên đường phố.
Theo lời kể của những người hàng xóm, lần cuối cùng họ gặp gia đình Moore là trong buổi lễ nhà thờ ngày Chủ nhật, 9/6, một ngày trước khi xảy ra vụ án. Ngày hôm đó, hầu hết người dân trong thị trấn tập trung tại Nhà thờ Trưởng lão của Villisca để tổ chức Ngày Trẻ em. Đây là sự kiện đánh dấu kết thúc khóa học Chúa nhật cho trẻ em thị trấn.
Khoảng 9 giờ tối, mọi người lần lượt ra về. Vợ chồng Josiah cùng bốn người con cũng hòa vào dòng người đông đúc. Đi cùng họ về căn nhà nhỏ trên phố 2 là hai người bạn thân thiết của những đứa trẻ nhà Moore, chị em Lena và Ina Stillinger.
Tái hiện lại vụ án, cảnh sát mường tượng cảnh 8 nạn nhân xấu số quây quần trong bếp để ăn tối và trò chuyện vui vẻ. Sau đó, họ lui về phòng ngủ. Căn nhà có 2 tầng với 3 phòng ngủ. Trong đó, phòng ngủ chính ở tầng trên dành cho Josiah và Sarah. Một phòng ngủ liền kề dành cho 4 đứa trẻ nhà Moore. Chị em nhà Stillinger nằm trong phòng ngủ dành cho khách ở tầng dưới.
Khi màn đêm tịch mịch buông xuống, kẻ thủ ác xuất hiện trước cửa nhà Moore. Cửa không khóa nên hắn ta có thể lặng lẽ tiến vào. Hắn ta lấy chiếc đèn dầu từ tủ quần áo dưới tầng 1, tháo ngăn xếp, xoay bấc để thắp sáng nhưng vặn nó xuống mức thấp nhất. Dưới ánh sáng leo lét, kẻ lạ mặt tiến vào phòng ngủ của hai chị em nhà Stillinger nhưng lại bỏ qua họ rồi đi lên trên lầu.
Mang theo chiếc rìu của chủ nhà, hắn ta rón rén đi vào phòng ngủ của vợ chồng Josiah. Giương cao chiếc rìu qua đầu, hắn ta đâm phập phần lưỡi rìu vào sau đầu của Josiah và khiến ông tử vong ngay lập tức. Sau đó, hắn ta giáng đòn xuống Sarah trước khi người này kịp nhận biết những gì đang xảy ra.
Bỏ mặc hai vợ chồng Josiah, kẻ giết người di chuyển sang phòng ngủ nhỏ và ra tay sát hại bốn đứa trẻ. Theo cơ quan điều tra, các em đều đang ngủ khi bị sát hại nên không gây ra tiếng động. Sau đó, kẻ giết người trở lại tầng 1 và sát hại lần lượt Lena và Ina.
Sau khi ra tay xong xuôi, hắn ta cầm rìu trở lại tầng trên và đâm nhiều nhát vào đầu 6 thành viên trong gia đình Moore. Riêng ông Josiah bị tấn công khoảng 30 lần. Khuôn mặt của họ biến dạng đến mức không ai có thể nhận ra. Hắn ta dùng chăn và quần áo xung quanh để che mặt các nạn nhân.
Kẻ thủ ác nán lại trong căn nhà khá lâu. Hắn ta đã ở lại trong bếp để rửa đôi bàn tay đẫm máu. Trước 5 giờ sáng, hắn ta lặng lẽ bỏ đi và khóa cửa sau lưng.
Cơ quan điều tra cho rằng, kẻ giết người đã ở trong nhà Moore vài ngày nên đã quen thuộc với thói quen sinh hoạt và cách bày trí của căn nhà. Sau khi trở nên thân thiết với chủ nhà, hắn ta có thể đã lẻn vào trong nhà chiều Chủ nhật và ẩn mình trên gác mái, gần phòng ngủ chính. Tại đây, người ta tìm thấy một số mẩu thuốc lá bị vứt bỏ nhưng ông Josiah không có thói quen hút thuốc lá.
Rơi vào ngõ cụt
Căn nhà 2 tầng, nơi xảy ra vụ thảm án.
Cảnh sát lập tức khoanh vùng ba nghi phạm. Người đầu tiên là Thượng nghị sĩ của bang Iowa, ông Frank Jones. Xuất phát từ vị trí đối thủ trong kinh doanh, Jones và Josiah thường xuyên cạnh tranh thu hút khách hàng.
Trước đó, Jones là ông chủ của Josiah nhưng nạn nhân đã quyết định kinh doanh riêng và cướp đi nhiều khách hàng thân thiết. Quan hệ giữa Jones và Josiah gần như ở mức đóng băng khi gia đình Josiah bị sát hại.
Điều tra viên còn cho rằng, Jones không trực tiếp ra tay sát hại bởi ông là một thượng nghị sĩ. Có thể, Jones đã thuê người làm điều này nhưng họ không có bằng chứng thuyết phục cho giả thuyết trên.
Nghi phạm thứ hai là William Mansfield. Người này từng bị tình nghi cho các vụ giết người bằng rìu vài năm trước đó. Hắn ta cũng bị cáo buộc đã giết vợ và con gái ở bang Illinois bằng rìu trước khi chuyển đến Iowa.
Nhưng vào thời điểm xảy ra sự việc, Mansfield đang ở cách hiện trường vụ án vài trăm mét về hướng bang Illinois. Tuy nhiên, điều này vẫn không ngăn cản được nghi ngờ của nhiều người dân địa phương, bao gồm Ross Moore và Joe, cha của hai chị em nhà Stillinger.
Mục sư George Kelly, một nhà thuyết giáo tự do là nghi phạm thứ ba cũng là người bị tình nghi lớn nhất trong vụ án. Đến năm 1917, mục sư Kelly bị bắt vì có nhân chứng chỉ ra người này đã ở trong thị trấn vào ngày xảy ra án mạng và trong buổi lễ tại nhà thờ. Đáng chú ý, vài ngày sau vụ án, Kelly đã mang một bộ quần áo dính máu đến tiệm giặt khô.
Khi bị bắt, Kelly đã thừa nhận giết Josiah và Sarah đầu tiên, sau đó sát hại 4 đứa trẻ và di chuyển xuống dưới tầng giết chị em nhà Stillinger. Lý do đưa ra bởi anh ta đang “làm việc cho Chúa”.
Lời khai trùng khớp với phương pháp tái hiện hiện trường của cơ quan điều tra. Tuy nhiên, tại phiên tòa xét xử, Kelly đã rút lại lời thú tội. Anh ta nói rằng làm vậy vì bị cưỡng ép. Kết quả, Kelly được trắng án.
Từ đó, cảnh sát vẫn không ngừng truy lùng hung thủ. Mọi kẻ tình nghi đều được điều tra cẩn thận nhưng vẫn không tìm ra manh mối. Thậm chí có giả thuyết cho rằng, gia đình Moore tình cờ là nạn nhân của kẻ giết người hàng loạt, tình cờ đi ngang qua thị trấn Villisca và muốn “khuấy động” cuộc sống thanh bình nơi đây.
Nếu vụ án này được thực hiện ngày hôm nay, cơ quan thực thi pháp luật có thể đưa hung thủ ra ngoài ánh sáng nhờ những công nghệ tân tiến như xác định dấu vân tay, ADN, mẫu máu…
Nhưng vụ thảm án 8 người trong gia đình Moore đã xuất hiện cách đây gần 100 năm và vẫn còn là một bí ẩn. Hung thủ có lẽ đã qua đời từ lâu, mang theo bí ẩn về cái chết của những nạn nhân xấu số.