Thủ khoa ĐH năm 16 tuổi thành kẻ mất trí: Sống trợ cấp 1,5 triệu/tháng
Nhiều giảng viên năm xưa của nam sinh không khỏi tiếc nuối khi nhắc về cậu sinh viên thủ khoa đại học năm nào.
Kỳ thi đại học Gaokao luôn được biết đến là kỳ thi quan trọng và có tính cạnh tranh k.hốc li.ệt nhất với học sinh Trung Quốc. Hàng năm có đến gần 10 triệu sĩ tử bước vào tranh tài tại kỳ thi này, do đó những người đỗ thủ khoa ở các trường đại học sẽ được coi là “thiên tài”.
Sau khi tốt nghiệp, họ được các công ty săn đón nhiệt tình với con đường thăng tiến đầy hứa hẹn. Thế nhưng không phải thủ khoa trường đại học nào cũng dễ dàng có mức lương mong muốn và cuộc sống giàu sang. Và đây chính là câu chuyện của nam sinh Lưu Hán Thanh.
Khi mới tròn 16 tuổi, Lưu Hán Thanh được mọi người gọi là “thiên tài” khi thi đỗ trường Học viện Công nghệ Cáp Nhĩ Tân với vị trí thủ khoa. Đây cũng là một trong những trường Đại học trọng điểm của Trung Quốc thời bấy giờ.
Và hẳn nhiên, cha mẹ của nam sinh vô cùng tự hào về thành tích học tập nổi trội của cậu con trai này. Thế nhưng không ai biết rằng, chính thời điểm đặt chân vào trường đại học đã thay đổi hoàn toàn cuộc đời của Hán Thanh.
Khi nhập học ở Học viện Công nghệ Cáp Nhĩ Tân, Hán Thanh đăng ký chuyên ngành Nhiệt luyện Vật liệu và Xây dựng. Tuy nhiên, khi học đến năm cuối, nam sinh phát hiện lĩnh vực mà anh muốn theo đuổi hơn cả, chính là Toán học.
Ban đầu, anh chỉ dành một chút thời gian trong ngày để học Toán. Thế nhưng sau đó, Hán Thanh đã dần bỏ bê việc học chuyên ngành chính trên trường và dấn sâu vào con đường nghiên cứu Toán học một cách nghiêm túc.
Ở thời điểm đó, giảng viên đều đánh giá anh chàng là một sinh viên tài năng, nếu chăm chỉ học tập thì việc tốt nghiệp chỉ là chuyện đơn giản. Thế nhưng, chỉ một thời gian ngắn sau, Hán Thanh đã bị đuổi khỏi trường vì thi trượt quá nhiều môn.
Trở về quê nhà, anh vẫn đắm chìm trong Toán học, suốt ngày nhốt mình trong căn phòng để nghiên cứu và không chịu lao động. Nhiều người hàng xóm bắt đầu gọi Hán Thanh là “kẻ mất trí”, còn cha mẹ anh thì cũng phải chịu nhiều áp lực kinh tế và những lời bàn tán của họ hàng.
Thấm thoắt mấy chục năm trôi qua, cha mẹ của Hán Thanh ngày càng già đi trong khi con trai của họ vẫn chỉ biết ngày ngày nghiên cứu Toán học. Và kể cả khi chính quyền địa phương đã hết lời khuyên giải, cha mẹ anh vẫn không chấp nhận việc chu cấp tiền hàng tháng cho cậu con trai này.
Giờ đây Hán Thanh chỉ có thể sống nhờ tiền trợ cấp của nhà nước là 400 tệ/tháng (khoảng 1,5 triệu đồng). Mặc dù đã ngoài 40 tuổi nhưng anh chàng không có ý định ra ngoài kiếm việc hay kết hôn vì không muốn lãng phí thời gian nghiên cứu Toán học.
Mặc dù được coi là “thiên tài” nhưng sau 20 năm nghiên cứu, các công trình Toán học của Hán Thanh vẫn không được giới chuyên môn đánh giá cao. Nhiều giảng viên năm xưa không khỏi tiếc nuối cho trường hợp của Hán Thanh. Bởi với trí tuệ và tài năng bản thân, anh hoàn toàn xứng đáng có cuộc sống tốt hơn với sự nghiệp rộng mở.
Đây là minh chứng cho thực tế rằng vẫn có nhiều thiên tài cống hiến cả đời cho khoa học nhưng không phải ai nấy cũng đạt được kết quả như mong muốn. Vẫn biết rằng chúng ta chỉ có thể hạnh phúc khi theo đuổi lĩnh vực mong muốn, tuy nhiên tài năng và trí tuệ phải được đặt đúng vị trí, đúng ngành nghề mới phát huy được hiệu quả tốt nhất./.