25 tuổi trở thành "cỗ máy" xem mặt, gặp 28 chàng trai trong 2 tháng
Giờ đây, bất cứ khi nào không phải làm việc, cô gái 25 tuổi đều phải đi xem mặt. Trong vòng chưa đầy 2 tháng, cô đã bị sắp xếp gặp mặt 28 chàng trai.
Shanshan, 25 tuổi, lớn lên tại thành phố Thanh Đảo, Trung Quốc. Hiện cô đang làm việc tại thành phố Hàng Châu. Dù xinh đẹp, biết cách ăn diện, có công việc tốt nhưng Shanshan vẫn không thoát khỏi chuyện bị gia đình hối thúc việc kết hôn.
Tết vừa qua, bố mẹ đã sắp xếp cho cô nhiều buổi xem mặt nhưng bị hoãn lại do dịch bệnh. Gần đây tình hình tốt hơn, tất cả các buổi hẹn từ trước đều dồn dập đổ về. Theo lời Shanshan, các năm trước cô phải gặp gỡ tổng cộng khoảng 20 chàng trai, nhưng chưa đầy 2 tháng qua cô đã phải gặp đến 28 người. Đối tượng mà Shanshan được mai mối đến từ mọi tầng lớp xã hội, trong đó nhiều người có điều kiện kinh tế.
Hàng ngày sau giờ làm và cuối tuần, Shanshan đều phải gặp hết người này tới người khác. Điện thoại của cô luôn đầy ắp tin nhắn, cuộc gọi liên quan đến các chàng trai mà cô được sắp xếp gặp mặt, người thân và cả của bà mối.
Thực tế, cô bắt đầu được mai mối ngay từ sau khi tốt nghiệp đại học. Tuy nhiên, lúc này bố mẹ cô chưa tạo quá nhiều áp lực. Tại Trung Quốc, các cô gái sau 25 tuổi mà chưa yên bề gia thất phải chịu áp lực lớn dư luận xã hội. Do vậy khi Shanshan bước sang tuổi 25, cha mẹ của cô sốt sắng hơn rất nhiều.
“Tôi trở nên suy sụp, nghẹt thở vì suốt ngày bị giục. Các cuộc hẹn diễn ra dồn dập khiến tôi không tìm được nhịp điệu trong mối quan hệ. Tôi không khác gì một cỗ máy xem mặt không cảm xúc”, Shanshan tâm sự.
Trong số “đối tượng” mà cô được mai mối còn có nhiều người thân quen với họ hàng hoặc bạn bè của Shanshan. “Nếu không cẩn thận tôi có thể đánh mất các mối quan hệ”, cô thở dài.
Trước buổi hẹn đầu tiên, cô gái trẻ vẫn hy vọng vào một kết cục tốt đẹp, gặp được người đàn ông của đời mình nhưng rồi cô thất vọng hết lần này đến lần khác. “Giờ tôi vẫn thấy hẹn hò giấu mặt như mua vé số, nhưng giờ tôi không mong đợi trúng số, thậm chí không muốn xem là dãy số nào”, Shanshan nói.
Cứ như vậy vài năm qua, cô đã gặp không biết bao nhiêu chàng trai nhưng đều không có kết quả. Điều này khiến Shanshan chán nản, mệt mỏi và tự ti. Nhưng nếu cô không đi, đồng nghĩa với chống lại cả gia đình. Có lần ông nội gây áp lực với Shanshan về chuyện chồng con, Shanshan nói lại thì cả cô và mẹ bị lôi ra mắng là “không biết dạy con, không lấy được chồng thì gia môn bất hạnh”.
Nhiều người không thể hiểu vì sao một cô gái có học thức, xinh đẹp như Shanshan lại phải nghe theo người nhà tham gia những cuộc hẹn mù quáng như vậy. Nhưng chỉ người trong cuộc mới hiểu, Shanshan là chị cả trong nhà, dưới cô là em gái đang học đại học. Bố mẹ ông bà đều đã già yếu. Từ nhỏ đến lớn, cô được cha mẹ chăm lo, chu cấp mọi thứ. Điều duy nhất họ mong cô báo đáp là lấy chồng, sinh con chứ không phải tiền bạc.
Thế nhưng, dù cố gắng đến đâu, tốn nhiều thời gian cho các buổi hò hẹn Shanshan vẫn không thể tìm được người khiến cô thật sự rung động, thậm chí có nhiều người không chấp nhận nổi. Có lần đối phương hỏi bố mẹ cô có lương hưu hay bảo hiểm không. Shanshan muốn thử lòng người này nên đáp: “Không chắc, có lẽ không”. Sau đó chàng trai rút lui ngay, còn nói với bên mai mối rằng, vì cha mẹ cô không có lương hưu nên gánh nặng cuộc sống sau này quá lớn. Số khác sau vài lần tán gẫu thì đều “biệt tăm”. Điều này khiến cô ngày càng tự ti, mất hết niềm tin vào chuyện gặp được lang quân như ý.
Hiện Shanshan vẫn tiếp tục tham gia các cuộc gặp mặt nhưng với tâm thế không mong gặp được chân ái, hôn nhân khác tình yêu, có duyên thì tốt, song không có cũng chẳng sao và tình cảm có thể vun đắp từ từ.