Bị hỏi sỗ sàng về năng lực "thể thao trên giường", ông Đoàn Ngọc Hải trả lời thẳng tưng
Câu trả lời của ông Đoàn Ngọc Hải khiến những người yêu quý ông thấy thích thú, còn người hỏi chắc cũng có chút ngại ngùng.
Trong những câu chuyện phiếm mà ông Đoàn Ngọc Hải chia sẻ với những người theo dõi các trang mạng xã hội của mình, ông thường nói nhiều về thể thao. Ông hay chia sẻ đam mê chạy marathon cũng như tâm sự về hành trình rèn luyện thể lực để cho ông một cơ thể dẻo dai, sức khỏe sung mãn.
Hiếm khi ông kể những chuyện quá riêng tư về gia đình, nhưng dân tình vì thế lại càng tò mò. Lâu lâu lại có người hỏi kiểu: “Để vợ ngủ một mình ở nhà có buồn không?” hoặc hỏi vợ ông nghĩ gì khi ông suốt ngày rong ruổi, ôm vô lăng đi từ thiện. Mới nhất, khi ông Hải kể về kỷ niệm chơi bi-a, một người đã vào hỏi sỗ sàng về chuyện “thể thao trên giường”.
Vẫn với sự hóm hỉnh và thẳng thắn là “thương hiệu”, ông chẳng ngại mà đáp lại: “Vẫn còn tốt”.
Nhiều người cảm thấy thích thú với sự “vỗ mặt” của ông Hải trong câu trả lời này, thậm chí còn có dẫn chứng. Tuy nhiên, gạt bỏ vấn đề nhạy cảm trong câu hỏi và câu trả lời, có thể thấy rõ tác dụng của thể thao có thể khiến con người chiến thắng dấu vết thời gian như thế nào.
Ông Hải cũng từng tiết lộ về cơ duyên của mình với marathon – bộ môn đã thay đổi cuộc đời, tạo năng lượng tích cực cho ông trong cuộc sống. “Năm 2019 tôi là một gã đàn ông cao 1,62m, nặng 76 kg, đôi chân mập mạp, trắng nõn, vòng bụng 91 cm. Leo cầu thang lên cơ quan Ủy ban nhân dân quận 1 chỉ có một lầu thôi mà thở hồng hộc, chán lắm. Cái gì cũng kêu thư ký giúp việc làm, lười lắm. Chạy bộ 1 vòng sân 400 mét mà không chạy nổi, đi xét nghiệm mỡ máu, gút, huyết áp… cái gì cũng cao.
Trong một chuyến ra Hà Nội ngày 18/10/2019, tôi xỏ giày, tính trong đầu đi bộ mấy vòng hồ Gươm rồi về ăn bát phở cho ngon. Không thể ngờ mới đi vài trăm mét thì cơn đau cấp tính vì bệnh gút ập đến bất ngờ, bên ngón chân cái của tôi ở bên trong như có cả ngàn mũi kim châm đâm ra từ bên trong, tôi không thể tiếp tục đi bộ. Nguy cơ tàn phế rất gần. Tôi ra mua thuốc giảm đau uống và các loại thuốc giảm axit uric.
Đúng lúc đó thì các vận động viên chạy giải marathon đang lao về đích tại khu vực Hồ Gươm. Tôi đã từng một lần vô địch thiếu niên nam quận 1 cự ly việt dã 3 km lúc 15 tuổi nên tôi hiểu, chạy 42 km như thế thì không thể bị gút được.
Năm nay tôi 53 tuổi, tôi đang nằm trong top 600 chân chạy Marathon cự ly 42,195 km nhanh nhất nước (4 giờ 17 phút 18 giây). Tôi không biết tôi sẽ duy trì ở trong top này được bao lâu với các bạn trẻ.
Nhờ có marathon mà tôi có đủ sức dẻo dai để có thể lái xe cứu thương vượt qua được tất cả những cung đường đèo Tây Bắc, Đông Bắc đầy nguy hiểm và không khí loãng. Tôi đã lái xe cứu thương 30 chuyến xuyên Việt với 120 ngàn km (3 vòng Trái đất ).
Trước đây tôi chỉ ngồi xe 2 tiếng đồng hồ có tài xế chở mà đau hết cả lưng, bây giờ tôi cứ lồng lên như một con ngựa thồ vậy. Sức khỏe, tiền bạc, sự nghiệp không thể tự nhiên mà có.“