Chồng hào phóng đi Tết bên nội chục triệu, nhìn vào túi quà nhà ngoại tôi chỉ muốn ly hôn

Tôi năm nay 31 tuổi, đã kết hôn được 6 năm. Chồng tôi là người chịu thương chịu khó, cùng cảnh ở quê ra thành phố lập nghiệp nên chúng tôi nương tựa vào nhau. Nhờ đức tính cần cù, biết vượt qua khó khăn để làm ăn nên công việc của chồng tôi cũng rất thuận lợi. Chúng tôi đã có nhà, xe hơi làm phương tiện cho chồng đi lại, về quê.

Tôi không chê chồng tôi điểm gì, ngoại trừ anh có suy nghĩ phân biệt nhà nội, nhà ngoại. Nếu như nhà nội được ưu tiên, việc nhỏ cũng thành quan trọng thì với nhà ngoại, chồng tôi luôn lảng tránh, chi li từng đồng. Mỗi khi tôi về thăm bố mẹ đẻ là y rằng chồng tôi không muốn cho đi, có cho đi thì cũng chỉ cho đủ tiền xe để tự về quê.

Trước đây tôi cứ nghĩ do khó khăn, nên chồng tôi mới phải tiết kiệm. Nhưng càng về sau tôi mới cảm thấy sự quá đáng của chồng đối với quê ngoại. Ví dụ như, cùng đám cưới họ hàng dưới quê, chồng tôi về quê nội thì mừng cưới toàn tiền triệu, còn khi về quê vợ, hai vợ chồng đi ăn cưới mà chồng tôi chỉ mừng phong bì 200 – 300 nghìn đồng.

Ảnh minh họa

Nhất là vào dịp Tết, chồng tôi bắt tôi chuẩn bị các loại bánh kẹo, hoa quả, rượu… là loại đắt tiền, nhập khẩu để về quê nội. Tôi phải chuẩn bị đến gần 20 suất quà giá trị như vậy. Chưa kể, đi đến nhà nào anh ấy cũng rút ra tiền triệu để biếu, mừng tuổi.

Nhưng về nhà ngoại, chồng đưa đi chỉ về đúng nhà ông bà ngoại kịp ăn bữa trưa, nghỉ một lát là phải về. Quà cho nhà ngoại thì bôi bác, chỉ là một túi quà bánh kẹo, chai rượu bình dân, tổng giá trị chắc chưa đến 1.000.000 đồng.

Tôi còn nhớ Tết năm ngoái, chồng tôi “lì xì” cho mấy đứa cháu ruột tôi chỉ 10.000 đồng – 20.000 đồng, bị tụi nhỏ chê thẳng thừng: “Ở thành phố mà lì xì ít quá”, tôi cũng đến xấu hổ bởi các con tôi toàn nhận lì xì từ 200.000 đồng trở lên từ các bác, các cô chú nhà tôi. Tôi góp ý thì chồng tôi mặc kệ, anh ấy nói thẳng rằng: “Nếu không thích thì năm tới không lì xì nữa, khỏi chê”.

Năm nay, hai vợ chồng lại chuẩn bị cho kế hoạch để về Tết bên nội và bên ngoại. Thấy chồng làm ăn được, tôi cũng định bụng bảo chồng mua tặng bố mẹ quà gì có giá trị chút, bao năm chưa có quà gì đáng giá… Bố mẹ tôi không đòi hỏi gì, nhưng tôi cũng không muốn mất mặt trước anh chị em trong nhà.

Vậy mà, chưa kịp ngỏ lời thì tối hôm qua chồng tôi mang về một túi quà Tết nói là của cấp dưới biếu. Chồng tôi còn chê là đồ rẻ tiền, rất quê. Nhưng điều khiến tôi ngạc nhiên là sau đó chồng tôi đưa túi quà đó cho tôi và nói là mang về biếu ông bà ngoại, đỡ phải tiền đi mua.

Lúc đó, tôi không tin được vào những gì đã xảy ra. Túi quà Tết bèo bọt ấy đúng là xúc phạm đến bố mẹ đẻ của tôi. Trong khi nhà nội thì quà xịn và tiền biếu thì với nhà tôi chỉ là giỏ quà “hàng chợ” rất quê như chồng tôi đã nhận xét.

Tự dưng tôi lại không muốn về quê nào cả, tôi không muốn tiếp tục được chứng kiến cảnh nhà ngoại bị phân biệt đối xử. Tôi cũng cảm thấy chán nản với chồng mình, lương cao, thưởng lớn mà hành xử quá đáng như vậy. Tôi buồn đến nỗi muốn ly hôn càng sớm càng tốt.

Nghĩ đến Tết mà nản. Tôi phải làm gì với người chồng như thế, có nên nói thẳng cho anh ta biết mà sửa chữa, hay là thẳng thừng ly hôn?

(minhthoa@…)