Cô dâu 65 tuổi và chú rể Pakistan kém 41 tuổi: "Ảnh lo cho tôi từng miếng ăn, giấc ngủ"
Hai năm kể từ khi điền tên mình vào tờ đăng ký kết hôn với chú rể kém 41 tuổi, bà Nguyễn Thị Hoa (SN 1955) vẫn đang có cuộc sống ấm êm, hạnh phúc bên chồng.
“Ảnh đi làm, thứ 6 lại lọc cọc chạy về với vợ. Ảnh lo cho tôi từng miếng ăn, giấc ngủ, không dám cho tôi làm việc nặng nhọc. Ở tuổi này, thử hỏi tôi lại có mong cầu gì hơn thế”, bà Nguyễn Thị Hoa nói.
Đã 2 năm trôi qua, kể từ khi đám cưới của “cô dâu 65 tuổi” và “chú rể 24 tuổi” người Pakistan gây xôn xao dư luận. Trong thời gian đó, bà Hoa cũng đã hứng chịu biết bao điều tiếng, chửi rủa từ xã hội. Vượt qua tất cả, đối với bà hạnh phúc chính là những gì do bản thân bà xây dựng, vun đắp và định nghĩa.
“Có những áp lực khủng khiếp đè nặng lên chúng tôi”
– PV: Xin chào bà Hoa, đã 2 năm kể từ khi bà chính thức kết hôn, cuộc sống hiện tại của bà thế nào?
Bà Nguyễn Thị Hoa: Chúng tôi vẫn hạnh phúc, ấm êm. Anh ấy hiện đi làm ở TP.HCM, cuối tuần lại về nhà với vợ. Vợ chồng tôi vẫn hòa hợp từ tính cách, nếp sống, nếp nghĩ. Joni (tên thân mật của Aziz Ur Rehman-PV) đã học tiếng Việt, anh ấy có thể giao tiếp đôi chút.
Tuy nhiên, áp lực từ dư luận làm anh ấy vẫn rất “nhút nhát”, chẳng dám ra đường thường xuyên vì sợ người ta chụp ảnh rồi đăng lên mạng xã hội, xuyên tạc câu chuyện.
– PV: Chuyện tình của cả hai đã bắt đầu ra sao?
Bà Nguyễn Thị Hoa: Chúng tôi nói chuyện qua Facebook trước. Thời gian đầu, tôi vẫn xưng hô với Joni là chị-em. Tôi chẳng dám nghĩ ngợi điều gì xa vời cả. Dần dà, những câu chuyện ngày càng dày thêm, Joni bày tỏ tình cảm với tôi.
Ngay lúc đó, tôi đã từ chối và nói rằng: “Thôi em ơi, chị cũng đã lớn tuổi rồi. Khi nào về Việt Nam rồi chị dẫn em đi du lịch chỗ này, chỗ kia chơi, chứ yêu thì chị không dám rồi”. Lúc đó, Joni rất buồn bã và thậm chí có rạch tay toan tự vẫn. Tôi thấy cảm động vì người ta tha thiết với mình quá.
Chúng tôi đã có khoảng thời gian gọi điện cho nhau suốt 24/24, không tắt máy luôn. Rồi một ngày, Joni nói với tôi về ý định sang Việt Nam chơi. Lần đầu tiên đón Joni ở sân bay Tân Sơn Nhất, tôi chẳng nhận ra anh ấy, đến khi thấy ai đó vòng tay sang sau lưng ôm mình, tôi mới giật mình quay lại.
Từ thời điểm đó cho đến khi kết hôn, Joni có 4 lần đi – về giữa Việt Nam và Pakistan. Cuối cùng, vì yêu vợ, anh ấy lựa chọn Việt Nam để sinh sống và làm việc.
– PV: Chắc hẳn áp lực từ phía dư luận đối với hai vợ chồng lúc đó là rất lớn?
Bà Nguyễn Thị Hoa: Thật khủng khiếp! Họ chửi chúng tôi từ YouTube, Facebook cho đến những trang mạng xã hội khác. Họ nói rằng anh ấy tham tiền, quen tôi để lợi dụng. Thậm chí, một số YouTuber đã tìm về khu vực tôi sinh sống, cho những người quen biết với tôi 3 triệu để họ nói về chúng tôi. Có những điều không đúng sự thật như việc tôi bị đánh đập, bạo hành, việc tôi vắt kiệt tiền bạc cho “tình trẻ”. Thậm chí, họ nói anh ấy đã có vợ bên Pakistan. Bật điện thoại lên, tôi thấy từ video này đến video khác, tất cả đều chửi bới chúng tôi.
Những ai thương chúng tôi thì sẽ thương, nhưng những ai ghét thì họ vẫn đi nói xấu. Có người trước kia vẫn chơi với tôi nhưng họ vẫn “lật mặt”. Lúc mới cưới, tôi vẫn đăng video đi chơi của hai vợ chồng lên kênh YouTube hay chia sẻ ảnh trên Facebook, bây giờ thì không dám nữa.
Joni cũng không cho tôi làm như thế, anh ấy sợ tôi bị tổn thương bởi những điều tiếng dư luận.
“Chồng rất chiều chuộng tôi”
– PV: Đến từ hai quốc gia khác nhau, hai ngôn ngữ, hai nền văn hóa, làm sao để hai người có thể sống dưới một mái nhà, hòa hợp từ nếp sống đến nếp nghĩ?
Bà Nguyễn Thị Hoa: Theo văn hóa của Pakistan, phụ nữ ở nhà, đàn ông đi làm. Trong cuộc sống, Joni rất chiều chuộng tôi. Anh ấy cố gắng học tiếng Việt, đến thời điểm hiện tại có thể nhận diện được những chữ đơn giản như Nha Trang, Đà Lạt…
Chúng tôi dùng tình yêu để xóa nhòa mọi khoảng cách. Joni vẫn luôn dành thời gian dỗ dành, vỗ về tôi. Tối ngủ, Joni vẫn để tay cho tôi gối đầu, chẳng bao giờ rút tay ra. Anh ấy chở tôi đi khắp nơi, đi chợ, đi khám bệnh… Tôi cần mua cái gì anh ấy sẽ đi mua, mọi ngày lễ lớn tôi luôn có quà.
Bây giờ, tình yêu đối với tôi không phải là những thứ phô trương ra ngoài, chỉ mình cảm nhận, mình sống cho mình mà thôi.
– PV: Sau 2 năm kết hôn, theo bà, điều gì khiến bà cảm thấy cuộc sống của mình viên mãn nhất?
Bà Nguyễn Thị Hoa: Tôi có một người chồng hiểu mình và yêu thương mình. À, Joni cũng rất ghen nữa (cười). Anh ấy cũng không muốn cho vợ đến các lớp nhảy như trước, tôi thì chả bao giờ phải ghen cả. Nhìn lại hành trình vừa qua, chúng tôi vẫn chọn cách ở bên nhau mặc cho bao sóng gió.
Tết năm 2018 đánh dấu lần đầu tiên quen nhau, năm 2019 ổng đi lại giữa Việt Nam và Pakistan liên tục, năm 2020 chúng tôi về chung một nhà. Trong hành trình đó, tôi đã khóc rất nhiều, nhất là những lần tiễn anh đi.
Anh ấy nói rằng anh ấy rất yêu tôi, và trọn vẹn cuộc đời này chúng tôi sẽ dành cho nhau.