Đoạn đường cuối tiễn đưa bé gái 3 tuổi qua đời do bị đóng đ.inh vào đ.ầu
Sáng 13/3, người thân tại xã Canh Nậu, huyện Thạch Thất, Hà Nội tiễn đưa bé gái 3 tuổi đoạn đường cuối, khép lại một hành trình đau thương.
6h30 sáng 13/3, tại nhà hộ phúc thôn 2 xã Canh Nậu, huyện Thạch Thất, Hà Nội, tiếng nhạc tang lễ vang lên não nề cả vùng thôn quê. Mới mấy ngày trước, người dân vẫn cầu nguyện một phép màu cho bé gái Đ.N.A., 3 tuổi, ng.uy k.ịch do bị nhân tình của mẹ đ.óng 10 chiếc đ.inh vào đ.ầu.
Bé A. qua đời chiều tối 12/3 sau 3 lần liên tiếp các bác sĩ Bệnh viện Đa khoa Xanh Pôn cấp cứu và cho thở oxy. Trẻ bị n.gừng t.im, không đáp ứng thở oxy dù đã kiên cường chiến đấu với mọi đau đớn gần 2 tháng qua. Gia đình thống nhất đưa t.hi th.ể bé về đài hoá thân Vĩnh Hằng (huyện Ba Vì, Hà Nội) để hoả táng, sau đó lễ tang được tổ chức đơn giản tại quê nhà Thạch Thất.
Không khí tang thương bao trùm, từng người thân lặng lẽ cúi đầu tiễn biệt bé gái lần cuối. Có người không giấu được những giọt nước mắt, tiếc thương đứa trẻ 3 tuổi sự sống mới chỉ bắt đầu đã vội kết thúc. Đáp lễ, hai chị gái 7 và 9 tuổi cùng bố bé A. đứng lặng người cảm tạ người đến viếng.
Trong đoàn người đến viếng, bà Nguyễn Thị Xinh bày tỏ đau buồn và thương xót bé A. Suốt những ngày qua, bà Xinh và người dân xã Canh Nậu luôn nghe ngóng tình hình sức khoẻ của bé gái. Họ cùng cầu mong điều kỳ diệu sẽ đến, nhưng không thành hiện thực.
“Khi nghe tin cháu có tiến triển tốt về sức khoẻ, chúng tôi rất hi vọng cháu được hồi sinh. Nhưng không ngờ…”, bà Xinh nói rất bức xúc trước hành vi của Nguyễn Trung Huyên, 30 tuổi, thợ mộc, người tình của mẹ bé A. Bà mong pháp luật công minh, trừng trị thích đáng đối tượng Huyên để trả lại công bằng cho bé gái.
Một người dân khác tại xã Canh Nậu kể lại, bé A. là đứa trẻ đáng yêu và nhanh nhẹn. Nghe tin bé bị b.ạo h.ành và đ.óng đ.inh vào đầu dẫn đến không qua khỏi, người dân đều đ.au x.ót.
“Cháu còn nhỏ mà phải chịu liên tiếp nhiều nỗi đau. Chúng tôi tiễn biệt cháu lần cuối với mong muốn cháu ra đi thanh thản, không phải chịu nỗi đau giằng xé suốt bấy nhiêu ngày qua”, người dân nói.
Ông Đỗ Hữu Chức lấy hai tay lau vội dòng nước mắt, đau khổ và day dứt vì không cứu được cháu nội. Hai tháng bé A. điều trị tích cực tại khoa Cấp cứu Nhi, Bệnh viện Đa khoa Xanh Pôn đã phải trải qua nhiều lần thập tử nhất sinh. “Nhưng đến giờ phút này, thì cháu không còn nữa”, ông Chức nói.
Nghẹn ngào và xúc động, ông Chức nhiều lần nói thương tiếc cháu nhưng không biết làm sao. Đến phút cuối, ông vẫn bày tỏ nguyện vọng bệnh viện trong quá trình m.ổ pháp y có thể lấy đ.inh ra khỏi t.hi t.hể cháu, “không để cháu mãi mang d.ị v.ật trong đ.ầu”.
Luật sư Lê Hồng Hiển, Giám đốc Hãng luật Lê Hồng Hiển và Cộng sư bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp cho bé Đ.N.A. cho biết, sau khi m.ổ pháp y, cơ quan chức năng xác định trong đầu bé A. có tất cả 10 chiếc đinh chứ không phải 9 như thông tin trước đó. Những chiếc đinh gỗ dài khoảng 1-2 phân, đã được bàn giao cho Công an để phục vụ quá trình điều tra.
Anh Đỗ Hữu Chung, bố bé A. là đại diện gia đình được mời vào chứng kiến quá trình bệnh viện m.ổ t.ử t.hi nạ.n nhân. Nguyện vọng gắp đ.inh ra khỏi hộp s.ọ con gái được hoàn thành, anh Chung nhẹ nhõm bày tỏ “con tôi dù ra đi chăng nữa, cũng không còn đau đớn”.
Trước đó, túc trực tại bệnh viện suốt đêm đến rạng sáng 13/3, chị Nguyễn Thị Luyến, 27 tuổi, mẹ bé A. liên tục khóc nức nở. Nhận tin con gái qua đời, chị Luyến vội bắt xe từ phòng trọ ở xã Cần Kiệm, huyện Thạch Thất, Hà Nội đến thẳng bệnh viện.
Chị dằn vặt lương tâm, tự trách bản thân và người tình đã gây ra đau đớn cho con gái chỉ mới 3 tuổi. “Tôi ân hận vô cùng, không nghĩ anh ta lại h.ành h.ạ con gái mình”, Luyến nức nở.
Khi biết nhân tình đ.óng đ.inh vào đầu con gái, Luyến rất s.ốc. Chị không thể ngờ người chị từng tin tưởng lại h.ành h.ạ đứa bé một cách d.ã m.an.
Theo Luyến, trong cuộc sống hàng ngày, Huyên là người sống tình cảm, có lúc nóng tính nhưng hay suy nghĩ. Khi yêu Huyên, chị có kể với anh ta về hoàn cảnh của mình, kể cả việc nuôi cháu A. Khi đó, Huyên đồng ý và thông cảm.
Thời gian đầu chung sống, bé A. rất quý Huyên và thích sống cùng mẹ. Lúc sau, bé đòi về nhà nội ở cùng hai chị gái và ông bà. Luyến chỉ nghĩ con nhớ hai chị nên đồng ý, không hề biết g.ã nhân tình h.ành h.ạ đứa bé. Cũng có lúc, hắn mắng bé A. nhưng chưa bao giờ ‘tác động vật lý" bé trước mặt chị.
“Tôi cũng không nghi ngờ gì khi con gái liên tiếp phải nhập viện. Khi đó, tôi tin Huyên không làm h.ại con bé”, người mẹ nhớ lại những lần con bị n.gộ độ.c, g.ãy tay hay nuốt đ.inh v.ít là do cháu nghịch ngợm. Bị Huyên nhiều lần hành hạ, bé không biểu hiện gì bất thường. Luyến nghĩ do con quá sợ hãi nên không dám kể.
“Tôi suy nghĩ rất nhiều. Mỗi khi về đêm, không gian tĩnh lặng, tôi lại càng thương con hơn”, Luyến nói hối hận vì đã đến với Huyên và tự nhận xét bản thân là một người mẹ tồi vì đã không bảo vệ được con mình.
Từ ngày bé A. cấp cứu tại Bệnh viện Đa khoa Xanh Pôn, chị Luyến đến bệnh viện 3 lần, nhưng chỉ duy nhất một lần được vào gặp con. Nhìn con gái nằm trên giường bệnh chằng chịt dây dợ, chị day dứt và đau xót. Ở bên con được 5 phút, người mẹ chỉ kịp sờ tay, không được ôm hôn.
“Ai ngờ, đó là lần cuối cùng tôi được gặp con”, Luyến bật khóc. “Tôi rất thương con, chỉ muốn con có cuộc sống tốt hơn, hạnh phúc hơn, không ngờ lại ra nông nỗi này. Bao nhiêu công lao nuôi con giờ tôi mất hết, một phút sai lầm cả đời không bao giờ quay lại được”./.