"Hoa hậu ve chai" U50 vẫn sơn móng tay đỏ chót, nhặt rác nuôi chồng tật nguyền
“Hoa hậu ve chai”, mỗi ngày thay 1 bộ quần áo
12h khuya, trên con đường Đinh Bộ Lĩnh, quận Bình Thạnh, TP HCM, một người phụ nữ cùng chồng kéo lê chiếc xe ba gác, phía trên chất đầy vỏ chai nhựa, đồ phế liệu.
Chị ăn mặc trẻ trung, đầu đội chiếc băng đô đính đá, đeo hoa tai, tay sơn móng đỏ chót. Một hôm khác, chị lại mặc chiếc áo ngắn, đính lấp lánh kim tuyến, dưới bận váy ngắn. Lúc nào chị cũng thân thiện, nở nụ cười tươi trên môi. Sự chăm chút nhan sắc tỉ mẩn của người đàn bà nhặt ve chai đã ngoại tứ tuần khiến người ta không khỏi chú ý.
Chị Thủy đi nhặt ve chai, mưu sinh hàng ngày
Ngày ngày, chị Thủy đi nhặt ve chai từ 12h khuya đến 6h sáng. Ngủ một giấc đến 2h chiều, đem phế liệu đi bán rồi lại tiếp tục công việc mưu sinh. Số tiền hàng ngày cũng chỉ đủ trang trải tiền trọ, tiền ăn uống.
“Nhà trọ thuê 1 ngày 50k, không có tiền thuê tháng. Mình trả hàng ngày thôi chứ không dám trả theo tháng, đụng tới đi mất mấy triệu, lấy đâu ra giờ. Số tiền tuy nó không to thật nhưng mà kiếm không có nổi. Ngày nào không có tiền thì thiếu nợ người ta”, chị Thủy tâm sự.
Nhiều người quý mến chị Thủy không chỉ bơi sự cần cù, chịu khó mà còn nhờ tính cách vui vẻ, thân thiện. Mọi người vẫn trêu chị là “hoa hậu ve chai” vì dù lớn tuổi nhưng vẫn thích trưng diện như gái đôi mươi. Chị rất thích mặc đầm và váy nên mỗi ngày sẽ mặc 1 bộ đồ khác nhau đi lượm ve chai. Còn móng tay, móng chân chị sơn để tránh nước thải từ phế liệu làm hư móng.
“Khi mình không dùng bao tay, nước độc vô sẽ không bị hỏng tay. Ngày xưa chân mình bị nước ăn, giờ đau lắm. Cứ đi vòng vòng suốt vậy mà..”.
Người phụ nữ 50 tuổi cần cù, chịu khó đi bới rác mỗi ngày
Không con cái, chỉ mong sống 1 đời trọn nghĩa tình
Chị Thủy quê Sóc Trăng, lên Sài Gòn làm công việc lượm ve chai đã nhiều năm. Chồng chị trước làm lơ xe Bắc Nam, sau một vụ tai nạn bị biến dạng một bên tay, gãy xương đùi, chân đi tập tễnh. Cả hai đều xuất thân từ gia đình nghèo khó, thương mến nhau bởi tình cảm thật lòng nên đã về chung một nhà.
Sự thiếu thốn không đủ cho vợ chồng chị Thủy làm một lễ cưới xin trọn vẹn. Nhưng thương anh, thương luôn cho cả số phận mặc cảm của người đàn ông bị liệt, chị quyết định gắn bó với anh cả đời.
“Mình gặp anh, cảm thấy có sự hòa hợp, cảm mến, đến với nhau tình thương mến thương thật sự. Chung hoàn cảnh, xa gia đình, không có ai trên đây hết, sống với nhau chia sẻ, đùm bọc nhau được”, người phụ nữ nói.
Chồng chị Thủy bị tật sau tai nạn, cả hai thương mến, về ở với nhau bởi tình cảm thật lòng
Mỗi ngày vợ chồng chị Thủy đi nhặt suốt 6, 7 tiếng đồng hồ, ngày nào khá kiếm được 200k – 300k. Chồng chị hay đeo chiếc balo sau vai, bên trong có bộ mic để ban ngày đi hát, kiếm thêm chút tiền.
Vài người hỏi, sao anh chị không chọn công việc nào nhàn hạ hơn, kiếm tiền dễ hơn mà lại đi bới rác như vậy, người chồng trầm buồn kể:
“Bán vé số đi đứng không bằng người ta, mà tôi bị tai nạn, mặc cảm không mở miệng nói chuyện với người ta được. Trước tôi sắm cái mic đi hát, ai thương thì người ta cho chứ tôi không đi xin.
Trước vác bao mà không nổi nữa, yếu quá, anh hàng xóm mới thương đóng cho cái xe 4 bánh để chở đi cho tiện”.
2 vợ chồng đi nhặt ve chai từ 12h đêm đến 6,7h sáng
Người chồng cụt tay, bới rác bằng tay còn lại
Và thế là, hai vợ chồng cứ dắt díu nhau qua hết những con đường Sài Gòn phủ đầy sương giá khi đêm xuống. Thỉnh thoảng anh lại đỡ đồ nặng cho vợ, chị lại đẩy xe phía sau cho chồng. Nghèo tiền bạc nhưng cả hai luôn cảm thấy tình cảm đủ đầy.
“Trân trọng, thương vợ lắm. Có nhiều khi vợ chồng xích mích, xong bả bỏ đi, lại đi kiếm. Chân tay không như người ta, lâu rồi cuộc sống cũng quen, vợ giúp được gì thì giúp, cái nào làm được mình làm”.
Vợ chồng chị Thủy đã ngoài 50 tuổi, không con cái, không anh em bạn bè thân thích, không tài sản đáng giá. Hỏi về ước mơ, người đàn ông khắc khổ ngập ngừng hồi lâu rồi bảo không có dự tính gì về ngày dài sau này. Trước mắt, cả hai còn khỏe, còn đi lượm ve chai được cùng nhau, ấy vậy là hạnh phúc.
“Lấy gì để dự tính. Nói chung khả năng mình không bao giờ có được, nên không dám ước mơ nhiều. Có gì ăn nấy… Chỉ mong cuộc sống 2 vợ chồng suôn sẻ vui vẻ, có chỗ ở ổn định, giá cả phải chăn là được rồi”.
Hai vợ chồng vẫn dự định đi bới rác, không mong đợi gì về cuộc sống tương lai mịt mù…
Cảm mến sự vui vẻ, cần cù, chịu khó của vợ chồng chị Thủy, một mạnh thường quân đã gửi một khoản tiền ủng hộ. Số tiền này vừa để cả hai làm vốn đi bán vé số, vừa để trả một khoản tiền trọ trong tháng tới. Chúc cho đôi vợ chồng sắt son nhiều sức khỏe, niềm vui, sớm ổn định cuộc sống.
Nguồn tham khảo: Thắng Tài Tử