Lần đầu đến nhà bố mẹ chồng, nàng dâu nhậu với bố cả buổi và cái kết
Lần đầu đến nhà bố mẹ chồng, nàng dâu nhậu với bố cả buổi. Cứ tưởng mẹ chồng sẽ trách móc cấm cản, nhưng không ngờ bà lại khen nức nở.
Thường thì chương trình Vợ Chồng Son sẽ mời các cặp vợ chồng trẻ mới cưới lên để chia sẻ về các câu chuyện tình yêu và cuộc sống hôn nhân những năm tháng đầu tiên của mình. Song, trong tập phát sóng 436, anh Phạm Hoàng Nam (47 tuổi) cùng vợ là chị Nguyễn Thi Thảo (40 tuổi) đã đến chương trình và mang đến cho hai MC cũng như khán giả một câu chuyện tình yêu đầy thú vị của mình.
Giải thích vì sao đã bước vào tuổi “tứ tuần” rồi mà vẫn còn gọi là son, chị Thảo – Bà chủ của trung tâm đào tạo MC cho biết: “Vì chúng tôi mới cưới nhau chưa được lâu lắm. Mới được gần 7 năm thôi. Con chung thì chúng tôi không có, nhưng chúng tôi có 3 đứa là anh Nam có hai, và tôi có một”.
Kể về lần đầu gặp nhau, anh Nam – hiện đang là Trưởng đại diện hỗ trợ pháp lý của Cabin Law – cho rằng vợ chồng anh đúng là do duyên số se nên. Khi ấy, chị Thảo đang sống ở Hà Nội, còn anh Nam sống ở Sài Gòn. Lần đầu tiên anh chị gặp nhau là khi chị Thảo vào Sài Gòn đào tạo. Song, lần đầu cả hai đều chưa có ấn tượng gì về nhau.
“Sau đấy 2,3 ngày, trong một bữa ăn có khoảng 10-15 người, mọi người ngồi rất là nghiêm túc, không khí rất căng thẳng, mà tính tôi thì thích giao lưu thế là tôi mới nói. Mà tài ăn nói của tôi thường đè bẹp những đối thủ khác. Đùa nhau hay đi tranh cãi điều gì đó thì thường là tôi thắng đến 95-99%. Thế nhưng mà hôm đấy tôi gặp đối thủ là Thảo.
Thảo cũng bắt đầu nói qua nói lại. Nói khoảng độ 10 câu thì tôi giật mình: “Sao cô này trẻ hơn mình 7 tuổi, cô này cũng đi đào tạo bình thường, chứ không phải là gì ghê gớm cả. Thế mà tại sao tư duy ngôn ngữ của cô ấy cực kỳ sâu sắc? Và những cái logic của cô ấy làm mình cứng lưỡi. Lần đầu tiên mình không nói lại được. Chứng tỏ cô này có chiều sâu mà mình cần phải khám phá”, anh Nam tâm sự.
Sau buổi gặp mặt đó, chị Thảo và anh Nam có làm việc với nhau và anh Nam có tham gia một số khóa học đào tạo do “đối thủ” phụ trách. Từ đó, cứ mỗi khi gặp trục trặc thì anh Nam lại gọi điện thoại tâm sự cùng “cô giáo”. Tại thời điểm đó, chị Thảo đã ly hôn, còn anh Nam đang trong quá trình li thân và dọn ra ngoài, tài sản chỉ có mỗi một chiếc xe honda.
Với cương vị là một người bạn, anh trưởng đại diện hỗ trợ pháp lý đã nhờ chị Thảo ghé qua nhà bố mẹ đưa cho họ một món đồ. Bình thường thì bạn của anh toàn là con trai, chưa bao giờ có con gái ghé nhà nên bố mẹ chồng anh Nam đã chuẩn bị toàn đồ nhậu và bia để tiếp đãi bạn của con. Ai ngờ người đến đưa đồ lại là một cô gái.
Lần đầu tiên đến nhà anh Nam, chị Thảo đã nhậu cùng bố chồng đến nỗi ông bỏ luôn cả việc ngủ trưa vì quá quý bạn gái của con.
Chị Thảo kể: “Ông bà mời ăn trưa mà chỉ chuẩn bị toàn đồ nhậu và bia. Thế là ông bảo: “Đằng nào cũng thế rồi, cháu có uống được bia không?”. Tôi thật thà bảo: “Cháu nhậu được”. Thế là tôi ngồi tôi nhậu với bố mẹ chồng ngay từ lần đầu tiên sang làm quen”.
Anh Nam còn bật mí rằng bố anh không bao giờ bỏ ngủ trưa, dù bận gì hay có khách là ai đi chăng nữa thì ông cũng vẫn phải ngủ trưa. Thế mà trưa hôm đấy, ông đã bỏ cả ngủ trưa. Anh cho biết: “Lần đầu tiên trong cuộc đời, ông bỏ ngủ trưa luôn. Cả mẹ tôi cũng thế. Đến khi mà Thảo về thì mẹ nhấc điện thoại gọi ngay cho tôi: “Thảo chỉ là bạn con thôi nhưng mẹ cảm giác sao mà thân quen, gần gũi”.
Thương cảm hoàn cảnh của anh Nam khi ly hôn vợ với hai bàn tay trắng, thương bố mẹ chồng khi ấy khóc suốt vì thương con sức khỏe yếu (do bị hen suyễn bẩm sinh) ở Sài Gòn xa xôi lại chỉ có một mình, thương cái cách anh Nam hướng về các con mà chị Thảo đã quyết định chọn anh Nam dù biết anh – một người đàn ông gần 40 tuổi rồi nhưng vẫn không có gì cả.
Nhưng trên tất cả, chị Thảo thật sự cảm động vì lời tỏ tình đặc biệt của anh: “Em ơi, anh qua gần nửa cuộc đời rồi. Đến giờ phút này thì anh mới đủ dũng cảm để bày tỏ tình cảm của anh và mong muốn gửi lời cầu hôn của anh từ trái tim anh đến em. Cùng theo lời cầu hôn ấy, anh có một khối tài sản rất lớn muốn chia sẻ với em. Đầu tiên là anh có một căn bệnh, mà căn bệnh đó thì anh có thể chết bất cứ lúc nào. Thứ 2 là anh đang có hai đứa con và anh phải chăm các con, bởi các con là tài sản lớn nhất của anh. Còn tài sản vật chất thì anh không có gì bởi tất cả tài sản anh dành dụm được thì anh đều để lại hết cho ba mẹ con. Bây giờ anh chỉ có một thân một mình với chiếc xe máy”.
Vì hai người ở cách xa nhau 2000km, lại không có tiền làm đám cưới nên chị Thảo quyết định cả hai từ bạn bè chuyển thành bạn đời, chỉ cần đăng ký kết hôn rồi về sống với nhau thôi. Nhưng không, bố mẹ anh Nam đã sợ con dâu thiệt thòi nên đã thuê xe, chuẩn bị sính lễ kèm tiền mặt và mời họ hàng lên Thái Nguyên rước dâu về Hà Nội. Điều này làm chị Thảo rất xúc động vì hạnh phúc.
Đã 7 năm về chung một nhà, nhưng anh chị không bao giờ cãi nhau vì họ chấp nhận tật xấu của nhau như một điều đương nhiên.
Đến màn “khui tật xấu”, anh Nam chia sẻ tính anh thì cầu toàn nhưng chị Thảo lại hơi bừa bộn, thế nhưng nhờ sự “huấn luyện” nhẹ nhàng của chồng mà giờ chị Thảo rất ngăn nắp gọn gàng. Ngược lại, chị Thảo bảo “anh Nam là người rất là chỉn chu nên không có tật xấu gì hết”..