Nữ tiếp viên hàng không gặp tai nạn: 'Họ đưa 60 triệu rồi mất liên hệ'
Ngày 30/1/2020 là cơn ác mộng lớn nhất đời chị Nguyễn Thị Bích Hường (SN 1990). Trên đường đi làm về, chị đã bị chiếc xe hơi Mercedes hất văng. Tài xế GrabBike chở chị qua đời, toàn thân Hường như vỡ vụn. Tỉ lệ thương tật của Hường là 79%. Trong suốt 2 năm qua, Hường đã trải qua nhiều lần phẫu thuật lớn nhỏ: hàn nẹp xương chậu, xương đùi, xương bàn chân, phẫu thuật chuyển gân…
Giấc mơ của một tiếp viên hàng không vĩnh viễn đóng lại với Hường. Đớn đau đi qua, ám ảnh vẫn ở lại. Đối với Hường, động lực sống lớn nhất chỉ là đứa con trai bé bỏng, hay gọi mẹ mỗi khi chị bước về nhà.
Họ đưa mình 60 triệu, sau đó không liên hệ gì cả
Chị Nguyễn Thị Bích Hường từng là tiếp viên hàng không của Vietnam Airlines. Đôi chân Hường đã từng bước đến nhiều quốc gia, qua hàng chục tỉnh thành… Vậy mà có ngày, chị phải ngồi trên xe lăn, đau đớn khi không thể bồng bế con.
Suốt 2 năm qua, Hường đã trải qua nhiều lần phẫu thuật, tập vật lí trị liệu… Khi giấc mơ tiếp viên hàng không đóng lại, chị tiếp tục bán mỹ phẩm online để nuôi con. Cơn ác mộng nguôi ngoai, Hường mới đủ dũng cảm để nhìn lại.
Hường chia sẻ: “Cuộc sống hiện tại mình thấy tốt hơn so với trước đây rất nhiều. Lúc còn ngồi xe lăn, mình đã ao ước có thể đi lại. Giờ mình đi ngộ lắm, đôi chân cứ “chấm phẩy” thôi, nhưng cũng đủ khiến mình hạnh phúc biết bao.
Tính cách mình trước giờ rất điềm tĩnh trước mọi biến cố, dù xảy ra chuyển gì mình cũng bình thản làm quen và chấp nhận, tìm niềm vui hay khía cạnh lạc quan cho mình để suy nghĩ. Nhưng bạn biết không, có những lúc ngồi nghĩ lại mọi chuyện đã xảy ra với mình sao tàn nhẫn quá, mình chợt nước mắt lăn dài nhưng rồi lại thôi”.
Hai năm trước, sau khi gây ra tai nạn, Trần Hoàng Phong (33 tuổi) đã bẻ sim điện thoại, trốn khỏi hiện trường. Vào tháng 12/2020, TAND Q.Phú Nhuận đã xét xử sơ thẩm và kết án 7 năm 6 tháng tù đối với Phong, buộc bồi thường 1,4 tỉ đồng cho nữ tiếp viên và hơn 400 triệu đồng cho gia đình tài xế GrabBike đã mất.
Tuy nhiên, tính đến thời điểm hiện tại, phía Phong chưa có lời hỏi thăm đối với Hường. “Chưa bao giờ gia đình bên gây tai nạn liên hệ để bồi thường hay hỏi han giúp đỡ gì mình cả. Họ đưa cho mình 60 triệu từ đợt phúc thẩm lần trước tại tòa, sau đó không liên hệ nữa”, Hường nói.
Thời gian qua, Hường chăm con, đăng ảnh bán hàng, quần quật sớm tối và lấy nụ cười của đứa con trai bé nhỏ làm động lực sống tiếp cuộc đời dở dang. Hường tâm sự: “Mình mong con có môi trường sống và học tập tốt nên miệt mài bán hàng”.
Những nỗi đau nằm lại
Tai nạn kinh khủng đã khiến đôi chân Hường chi chít vết thương, xương chậu bị dập nát, xương đùi gãy làm 3, đau đớn vô cùng. Ngày trở về, nước mắt Huyền chảy dài khi không thể chăm sóc con trai.
Khi sẹo lành lại, chân Hường một bên ngắn, một bên dài. Cô tiếp viên hàng không ngày nào giờ phải đi lại khập khiễng. “Thời điểm tập đi, mình nóng lòng có thể được đi lại nên thời gian ở viện rất chăm chỉ tập luyện. Tuy nhiên, có những dây thần kinh đã bị liệt rồi thì tập đến đâu cũng không phục hồi được nữa, xương cần thời gian để liền nên nóng vội cũng không được, bản thân phải kiên nhẫn chờ đợi.
Cuộc đời mình đã trải qua những khoảng thời gian rất đen tối. Nhưng bế tắc nhất là lúc mình bị bỏ rơi ngược đãi khi mang bầu. Mình bị tai nạn vì mình luôn an ủi bản thân có sức khỏe là may mắn có thể làm lại từ đầu nhưng đến sức khỏe của mình cũng không nguyên vẹn được nữa.
Hồi còn trẻ mình có mơ mộng tìm được người yêu thương, che chở bảo vệ cho mình. Đến khi lớn lên, mình mới hiểu ra rằng số phận mình không được may mắn, gặp phải đàn ông chỉ có làm khổ mình mà thôi nên mình không còn tin vào tình yêu nữa.
Mình sống bình an chăm sóc con cái tốt là hạnh phúc rồi, mình không trông chờ gì cả. Cái lúc khó khăn nhất không có đàn ông bên cạnh mà mình còn vượt qua được thì hiện tại sóng yên biển lặng hơn rồi mình đâu còn cần đàn ông nữa”, chị nói.
Đối với Hường, điều tiếc nuối nhất không phải là bị mất công việc, mà là sức khỏe. “Không làm việc này thì làm việc khác nhưng sức khỏe đã mất đi thì không bao giờ lấy lại được. Mình cũng nhớ nghề lắm, các bạn Vietnam Airlines giờ được bay Mỹ rồi, lúc mình làm chưa có chuyến đến Mỹ. Mình nhớ mỗi khi đi đâu kéo vali về, con mừng rỡ bò ra đón mẹ, háo hức xem trong vali có quà gì cho con không”.
Bi kịch năm xưa khép lại, Hường khập khiễng tập đi từng bước một để đến với con. Thằng bé kháu khỉnh, ngoan hiền và là tất cả của Hường. Giờ đây, khi nhìn con, chị đã có thể mỉm cười, để lại quá khứ sau lưng.!.