Cha già "gà trống nuôi con" 12 năm làm đôi chân đưa con đi học
Cha già “gà trống nuôi con” 12 năm làm đôi chân đưa con đi học, trong nhà giá trị nhất là bức tường treo toàn bằng khen của cậu con trai.
Mới đây, câu chuyện 12 năm người cha đơn thân làm đôi chân đưa con đi học khiến người đọc không khỏi xúc động.
Không phải ngẫu nhiên mà khi nhắc đến cha, người ta lại luôn ví công lao tựa non cao, biển rộng. Một nhà triết gia nổi tiếng từng nói rằng: “Trên Trái Đất này không có món quà nào ngọt ngào bằng tình yêu thương của người cha dành cho con mình.”
Và tình yêu đó một lần nữa được chứng minh thông qua câu chuyện của hai cha con ở thành phố Vị Thanh, tỉnh Hậu Giang. Chấp nhận vất vả, phải từ bỏ, hy sinh nhiều thứ nhưng suốt hơn 10 năm qua, người cha vẫn nỗ lực để thực hiện ước mơ đến trường của con trai.
Trang tin Việc Tử Tế của VTV có viết, hai cha con được nhắc đến là ông Mai Ngọc Tuyết (54 tuổi) và anh Mai Khánh Tân (21 tuổi). Tuổi thơ của Tân vẫn trôi qua hết sức bình thường cho đến khi biến cố xảy đến vào năm 5 tuổi. Cậu bé khi đó mắc bệnh v.iêm n.ão Nhật Bản dẫn đến di chứng tay trái c.o qu.ắp còn 2 chân m.ất khả năng đi lại.
Mặc dù hạn chế về sức khỏe nhưng Tân vẫn có khát khao lớn là được đến trường đi học. Thấy con hiếu học, ông Tuyết đã quyết định trở thành đôi chân cho con trai bất chấp nhiều khó khăn.
Những năm cấp 1, sức khỏe của Tân rất yếu nên ông Tuyết phải buộc con vào lưng rồi cõng đi học. Lên cấp 2, cấp 3, đường đi học xa hơn, người cha trở con đến trường bằng xe máy rồi cõng vào lớp.
Nhớ lại những ngày tháng ấy, ông Tuyết chia sẻ: “Vất vả nhất là những lúc học tin học ở trên tầng cao, cha con bò lên chứ cõng không nổi”. Thương cha, Tân cũng từng có lúc mơ ước giản dị: “Nhiều lúc em nghĩ ước gì mình đừng lớn lên để ba cõng đỡ vất vả hơn”.
Hoàn cảnh gia đình hai cho con cũng không dễ dàng gì vì ông Tuyết “gà trống nuôi con”. Để con có thể tiếp tục ước mơ đi học, ông Tuyết chẳng nề hà việc gì, ai mướn gì là làm đó. Thường thường, ban ngày người cha sẽ đi phụ hồ, làm cỏ thuê… đến tối lại đi đ.ánh cá, b.ẫy ếch… góp nhặt từng chút tiền để nuôi con ăn học và chữa bệnh.
Sau 12 năm đến trường trên lưng cha, Tân đã cố gắng tập luyện để giờ đây có thể tự di chuyển bằng nạng. Ở tuổi 21, chàng thanh niên cũng đã trở thành tân sinh viên của trường Cao đẳng Cộng đồng Hậu Giang. Học kì vừa qua, điểm tổng kết của Tân đạt 3.22, xếp loại giỏi.
Để thuận tiện cho việc học tập tại khoa Công nghệ, mong muốn của Tân hiện tại là có tiền để mua máy tính và trang trải học phí. Rất nhiều người sau khi biết đến hoàn cảnh của hai cha con đã ngỏ lời giúp đỡ để Tân có được điều kiện học tập tốt nhất.
Cuộc sống phía trước có lẽ vẫn sẽ còn nhiều trở ngại, khó khăn đối với hai cha con. Thế nhưng điều quý giá và hạnh phúc nhất lúc này đó là Khánh Tân có cha ở bên và sẵn sàng ủng hộ, giúp đỡ con thực hiện ước mơ của mình.