Một gia đình bị "trời hành" tận cùng bất hạnh ở ngoại thành Hà Nội
Người cha tật nguyền suốt ngày kêu la trong đau đớn. Người mẹ hỏng mắt không còn khả năng lao động. Cả nhà sống lay lắt, bé lớp 6 tính bỏ học.
Cô bé lâm vào tình cảnh bi đát kể trên là em Nguyễn Thị Hằng, (12 tuổi, trú ở thôn Nhuận Trạch, xã Vạn Thắng, huyện Ba Vì, thành phố Hà Nội). Một ngày cuối tháng 5, chúng tôi tìm đến thôn Nhuận Trạch thăm gia đình Hằng, ngay sau khi nhận được lá đơn kêu cứu đẫm nước mắt của em gửi đến Báo điện tử Dân trí.
Căn nhà cấp 4 cũ nát của gia đình Hằng nằm cuối con ngõ nhỏ của thôn Nhuận Trạch. Vừa bước qua cánh cổng hoen gỉ, thì bất chợt những tiếng kêu la thất thanh, rồi những tiếng khóc rống thảm thiết từ trong nhà vọng ra, khiến chúng tôi không khỏi thoáng giật mình kinh hãi.
Vội vàng bước vào trong, một cảnh tượng não nề đập ngay trước mắt các vị khách: Trên chiếc giường gỗ kê sát bức tường mốc loang lổ, là một người đàn ông trung niên gương mặt đờ đẫn ngây dại đang gào khóc như một đứa trẻ, với cánh tay phải buông thõng run rẩy và xương khủyu tay lồi ra như nắm đấm…
Hằng ôm chặt lấy bố, nước mắt lưng tròng, cô bé nói trong tiếng nấc: “Từ ngày bố cháu bị xuất huyết não, khi trong người khó chịu, đau đớn là bố cháu kêu la giãy giụa, nhiều lần ngã từ giường xuống đất. Tay bố cháu gãy 2 lần, cả mấy cái xương sườn cũng bị gãy nữa, bố cháu đau lắm! Mẹ cháu đi mua thuốc, cháu phải ở nhà trông bố. Bố cứ gào khóc mãi không thôi… cháu sợ lắm!”, cô bé 12 tuổi nói rồi hướng đôi mắt ầng ậc nước ra phía cửa.
Khó nhọc dò dẫm từng bước nhỏ, chị Nguyễn Thị Vân (mẹ bé Hằng) trở về nhà với vỉ thuốc giảm đau trong tay… Dường như sau khi uống thuốc anh Nguyễn Mạnh Hùng (bố bé Hằng) đã bớt đi đau đớn, người đàn ông 52 tuổi “ngoan ngoãn” để vợ và con gái đỡ mình nằm xuống giường.
Ngước lên gương mặt khắc khổ, chỉ còn bên mắt phải mờ đục, chị Vân nghẹn ngào: “Trước mẹ còn phục vụ được bố, từ khi bị gai tre đâm hỏng mắt, giờ việc chăm sóc bố trông cả vào đứa con gái nhỏ này. Mỗi khi anh ấy đau đớn, gào khóc, giãy giụa, lòng tôi như xát muối. Nhưng giờ tôi cũng chỉ còn biết cho anh ấy uống thuốc giảm đau thôi…”, người phụ nữ tội nghiệp quay mặt giấu đi những giọt nước mắt đang thi nhau rơi.
Đưa ống tay áo lau nước mắt, chị Vân kể: Vốn chậm chạp, lại kém mắt từ nhỏ nên tuổi thanh xuân dần trôi qua mà chị Vân vẫn không có chàng trai nào ngỏ ý… Đến năm gần 30 tuổi, qua mai mối người phụ nữ “lỡ thì” này nên duyên vợ chồng với người đàn ông hơn mình 4 tuổi, trí tuệ không bình thường, đi lại khó khăn do bị di chứng của bệnh viêm màng não từ năm lên 6 tuổi.
Cũng từ khi 2 mảnh đời khiếm khuyết này ghép lại nương tựa vào nhau, thì tai ương cứ liên tiếp nhằm vào gia đình họ mà giáng xuống. Đầu tiên là vào ngày chị Vân sinh bé Hằng, anh Hùng đến bệnh viện thăm con, cũng bởi đi lại khó khăn, nên ông bố này bị ngã đập đầu xuống đường dẫn đến xuất huyết não. Nhà nghèo, không được chữa trị đến nơi đến chốn khiến anh Hùng liệt nửa người, hơn 10 năm qua cuộc sống của anh gắn chặt với bốn chân giường.
Chồng nằm liệt giường, các con còn nhỏ chị Vân phải gồng mình lên để lo cho cuộc sống của gia đình 5 miệng ăn. Sức yếu, mắt kém nên muốn có việc làm kiếm “đồng ra, đồng vào” cũng không ai thuê, nên nhiều năm nay chị Vân chỉ còn biết mò mẫm khắp các bờ mương, cho đến đồng trên xóm dưới kiếm con cua, con ốc đắp đổi qua ngày. Chính vì vậy, gia đình nghèo khó này luôn ở trong cảnh “ăn bữa sáng, lo bữa tối”.
Nhưng chưa hết, cuối năm 2021, trong khi đang lúi húi bắt ốc bươu vàng ở rặng tre gần nhà, do kém mắt nên chị Vân bị cành tre đâm vào mắt trái. Vay mượn khắp nơi, sau nhiều tháng chữa trị nơi bệnh viện, con mắt trái của chị Vân do bị tổn thương quá nặng, đã không thể giữ nổi.
Mất mắt trái, mắt phải vốn đã mờ sẵn người phụ nữ trụ cột gia đình này gần như trở thành người tàn phế. Cuộc sống của những con người đáng thương vốn đã khốn khó, giờ thực sự đã lâm vào bước đường cùng. Đứa con gái đang học lớp 6 có nguy cơ phải bỏ học để đi làm thuê nuôi thân, và giúp mẹ chăm sóc bố.
Trao đổi với phóng viên Dân trí, anh Trần Minh Khôi, Phó Chủ tịch UBND xã Vạn Thắng cho biết: Hoàn cảnh gia đình chị Vân, anh Hùng thực sự muôn vàn khó khăn. Anh Hùng ốm đau nhiều năm nằm liệt một chỗ, chị Vân không may gặp tai nạn phải chạy chữa tốn kém, giờ mất một mắt và gần như mất luôn khả năng lao động, nên gia đình càng khó khăn gấp bội.
Đưa mắt nhìn mái nhà dột nát, vị phó chủ tịch ái ngại: “Một điều nữa khiến chúng tôi cũng rất lo lắng là căn nhà của anh chị ấy đã quá cũ nát, trong khi mùa mưa bão tới gần, nguy cơ đổ sập bất cứ khi nào. Là đại diện chính quyền địa phương, chúng rất mong mỏi bạn đọc báo Dân trí cùng các nhà hảo tâm chung tay giúp đỡ gia đình chị Vân, giúp anh chị có kinh phí chữa bệnh, sửa lại cái nhà, giúp cháu Hằng an tâm trở lại trường học… “, anh Khôi nói.
Cuộc sống của những con người đáng thương vốn đã khốn khó, giờ thực sự đã lâm vào bước đường cùng.