Ngoại tình với sếp một năm, đến khi muốn dứt ra, anh ta nói câu làm tôi run sợ
Cách đây 1 năm, phòng tôi có sự thay đổi người quản lý, trưởng phòng cũ nghỉ việc, thay vào đó là một vị sếp mới. Vừa về nhận việc, sếp mới đã đưa ra hàng loạt yêu cầu vô cùng khắt khe khiến cả phòng tôi ai cũng lo lắng. Công việc nhiều hơn, sếp khó tính hơn, tôi cũng stress, mệt mỏi vô cùng.
Vừa tháng đầu tiên, phòng tôi đã có một nhân sự nghỉ việc vì không chịu nổi áp lực. Điều đó khiến mọi người càng căng thẳng. Có một điều là sếp đối với mọi người rất khó khăn nhưng với tôi thì không đến nỗi nào dù thật lòng mà nói, năng lực của tôi yếu gần nhất phòng.
Một lần, sếp chỉ định tôi đi công tác cùng anh. Trong chuyến đi, sếp thể hiện là một người khác hoàn toàn so với lúc ở văn phòng, vui vẻ hơn, hài hước hơn, ga lăng hơn khiến tôi có cái nhìn khác về anh. Vài lần sau, cũng trong những chuyến đi công tác, sếp không ngại bày tỏ có tình ý với tôi và quả thực tôi cũng đã cảm nắng anh.
Chuyện gì đến cũng đến, chúng tôi tiến xa hơn mối quan hệ đồng nghiệp. Đó là một câu chuyện đầy sai trái và tội lỗi vì anh đã có vợ, còn tôi đã có chồng. Sếp có lẽ là người từng trải nên nắm rõ tâm lý của tôi. Anh ta bảo, chúng tôi hãy cứ vui đi, hãy cứ sống thật với con tim của mình. Anh giao hẹn, cả hai sẽ chỉ ở trong một mối quan hệ bí mật, không ràng buộc, không làm phiền đến cuộc sống của nhau. Tất nhiên anh sẽ ưu ái tôi trong công việc và cho tôi một khoản tiền mỗi tháng.
Chúng tôi đã ngoại tình suốt gần 1 năm qua. Ban đầu thì cũng vui, cũng mới lạ, cảm giác vụng trộm có gì đó thú vị, hơn nữa tôi dễ thở hơn trong công việc. Nhưng nhìn chồng, nhìn con, tôi cảm thấy tội lỗi vô cùng. Đặc biệt là ông xã, anh tin tưởng tôi tuyệt đối, dạo này còn vui vì không thấy vợ kêu ca mệt mỏi chuyện ở văn phòng.
Suy nghĩ kỹ, tôi quyết định nói chuyện với sếp để chấm dứt mối quan hệ trái luân thường đạo lý này. Thế nhưng khi vừa mở lời, sếp đã nhìn tôi bằng ánh mắt cực kỳ khó hiểu.
Anh ta bắt đầu níu kéo, nhắc đến kỷ niệm, những cuộc vui, cả những ưu ái dành cho tôi trong công việc nhưng tôi vẫn từ chối. Thấy thái độ dứt khoát của tôi, sếp không nhẹ nhàng nữa mà đổi giọng, ánh mắt nhìn tôi có phần đáng sợ: “Bây giờ anh không muốn chia tay, anh yêu em thật lòng rồi, anh muốn cưới em làm vợ. Chúng ta sẽ ly hôn rồi đến với nhau, em đồng ý không? Đằng nào thì em cũng có yêu chồng em đâu, nếu yêu em đã chẳng ngoại tình”.
Từng lời anh ta nói làm tôi run sợ. Trước khi ra khỏi phòng, tôi còn nghe thấy sếp nói đại ý rằng, anh ta sẽ nói mọi chuyện cho chồng tôi biết.
Tôi ân hận vô cùng. Tôi từng có một gia đình hạnh phúc, một người chồng hiền lành, tốt bụng, yêu thương vợ con. Nhưng tôi đã không biết trân trọng, để thứ tình cảm dơ dáy phá nát tất cả mọi thứ. Về đến nhà, nhìn chồng, con mà tôi rơi nước mắt, không biết phải đối diện với sự thật cay đắng này như thế nào. Tổ ấm này còn yên bình được bao lâu?