NSƯT Xuân Bắc lên tiếng sau vụ ồn ào liên quan đến vợ và con trai
“Giờ này ở đây, mà tôi nói về hành động của vợ trong việc giáo dục con, đặc biệt hành động gây ra những luồng thông tin không tích cực như vừa qua thì có lẽ không đúng lắm”, NSƯT Xuân Bắc nói.
Anh suy nghĩ thế nào về vụ việc chị Hồng Nhung, vợ anh và con trai anh, Bi (tên thật là Võ Nguyên) bị “lôi” vào vòng xoáy bình luận trái chiều, kéo theo đó là những ồn ào trên mạng xã hội thời quan vừa qua?
Tôi thấy rằng, thông qua câu chuyện này, có rất nhiều ông bố, bà mẹ lên tiếng, phản đối. Điều đó chứng tỏ, mặt bằng nhận thức chung của các ông bố, bà mẹ là rất cao, rất văn minh. Khi thấy điều không ổn, họ đã lên tiếng.
Tất nhiên, trong hành trình làm cha làm mẹ, tôi nghĩ không có ai là không mắc sai lầm. Kể cả những người nhận thức đầy đủ nhất, đúng đắn nhất, học hàm, học vị cao nhất; thậm chí chính các chuyên gia tâm lý cũng không thể nói: “Tôi không mắc sai lầm khi dạy dỗ trẻ em”.
Khi mắc sai lầm, đương nhiên, chúng ta phải tự điều chỉnh hành vi. Có lẽ nhiều người đồng tình với tôi rằng, trẻ em thì không có quyền lựa chọn cha mẹ. Nhưng cha mẹ thì hoàn toàn có quyền lựa chọn hành vi của mình đối với trẻ em.
Các cụ đã có câu: “Sinh con rồi mới sinh cha, sinh cháu giữ nhà rồi mới sinh ông”. Mỗi bước trưởng thành của con trẻ là mỗi bước trưởng thành của cha mẹ, ông bà.
Tôi nghĩ, nếu chúng ta sai lầm, chúng ta mắc lỗi thì chúng ta phải nghiêm túc kiểm điểm, nhận ra lỗi của mình và sửa sai. Thật là xấu hổ, nếu trong gia đình, chúng ta không sửa sai hay nhận lỗi một cách chân thành. Đến gia đình còn không chia sẻ được thì lấy gì chia sẻ với người ngoài?
Thật tuyệt vời khi các ông bố, bà mẹ biết mình sai ở đâu và biết mình cần phải điều chỉnh hành vi thế nào cho phù hợp. Tôi tin rằng, không có ông bố, bà mẹ nào muốn mang điều xấu đến cho con. Họ đều mong muốn điều tốt đẹp cho con của mình.
Chị Hồng Nhung bị phản ứng khi lên tiếng cảnh báo các bậc phụ huynh nên kiểm soát việc sử dụng mạng xã hội của con mình… trên trang cá nhân của chị. Cá nhân anh thấy thế nào?
Việc ông bố, bà mẹ nào đó cảnh báo những điều nguy hại đối với trẻ em cho những ông bố, bà mẹ khác là điều nên khuyến khích. Nhưng cảnh báo thế nào, cảnh báo làm sao cho phù hợp lại là việc khác.
Giờ này ở đây, mà tôi nói về hành động của vợ trong việc giáo dục con, đặc biệt hành động gây ra những luồng thông tin không tích cực như vừa qua thì có lẽ không đúng lắm. Việc này thuộc về… gia đình, người trong gia đình phải ngồi kiểm điểm với nhau.
Tôi chỉ có thể nói rằng, Nhung là bà mẹ có trách nhiệm như nhiều bà mẹ có trách nhiệm khác. Cô ấy luôn mong muốn điều tốt đẹp cho chồng, cho con như những bà mẹ khác.
Tuy nhiên, hành động đó có thể là nhất thời, chưa chính xác để bảo vệ con, bảo vệ gia đình. Chưa chính xác thì điều chỉnh. Còn điều chỉnh thì… gia đình nào cũng có vấn đề riêng của mình. Việc điều chỉnh này thuộc về phạm vi gia đình.
Gia đình nào cũng thế, đàn ông và phụ nữ có cách xử lý khác nhau về cùng sự việc. Cách xử lý khác nhau thì kết quả khác nhau. Vấn đề gia đình nào thì gia đình đó phải giải quyết.
Không phải tôi lúc nào cũng có cử chỉ, hành vi đúng đắn với các con. Tôi cũng không phải là ông bố hoàn hảo. Tôi cũng chưa bao giờ nhận mình là người cha mẫu mực. Nhưng, tôi dám tự hào nói rằng, tôi đang nỗ lực hết sức mình từng ngày từng giờ cho gia đình. Tôi là người theo chủ nghĩa gia đình.
Như tôi nói, bất kỳ ông bố, bà mẹ nào cũng có nguy cơ mắc sai lầm trong việc dạy bảo con cái. Nhưng trong gia đình nghệ sĩ, những gia đình có sự ảnh hưởng mà xảy ra những sai lầm (nếu có) thì gây hiệu ứng mạnh đối với mọi người.
Là người thường xuyên đấu tranh cho quyền lợi của trẻ em, tôi thấy sự việc này rất đáng tiếc.
Im lặng suốt những ngày qua, vì sao anh lại chọn thời điểm này để trả lời về vấn đề như anh nói rằng, nó thuộc về… gia đình?
Đúng, lý do quan trọng nhất là vì con trai tôi, vì Bi. Bi còn quá nhỏ để chịu áp lực với những ảnh chế, bình luận trên mạng xã hội.
Tôi đang trên đà và dần dần trang bị cho những đứa con của tôi “kháng sinh liều cao” trước dư luận và những thông tin tiêu cực. Nhưng không phải lúc nào chúng ta cũng kiểm soát được. Là người cha, người mẹ – chúng tôi phải có trách nhiệm bảo vệ con mình. Vợ tôi cũng thế!
Thực ra, ở lứa tuổi của Bi, việc tò mò hay tìm hiểu về giới tính là bình thường. Và chúng ta đừng để sự bình thường ấy diễn ra một cách… bất thường. Đây chính là điều tôi rất lo. Bi hay các bạn nhỏ cùng lứa tuổi có thể tìm hiểu về giới tính, nhưng tìm hiểu trong thế chủ động, văn minh, khác hẳn với việc bị dụ dỗ. Bởi vì việc bị dụ dỗ, “đưa vào đời” một cách bị động thì rất dễ nảy sinh những vấn đề tiêu cực khó kiểm soát.
Từ khi tôi cho Bi tham gia chương trình “Bố ơi, mình đi đâu thế?” cho đến bây giờ, mọi người có thể phần nào thấy mối quan hệ giữa bố con tôi cũng như việc định hướng giáo dục của tôi dành cho các con. Đó là một quá trình hướng dẫn, giáo dục, đồng hành cùng con.
Tôi cũng đang tham gia một chương trình của Google, chính Google phát hiện ra nguy cơ đối với trẻ em, mất an toàn trên không gian mạng. Cho nên Google có một chương trình tên gọi “Em an toàn hơn cùng Google”. Ở đó, có những điểm mấu chốt hướng dẫn trẻ em và Bi thuộc lòng điều đó. Bi biết, Minh (con trai lớn của Xuân Bắc – PV) biết. Nhưng biết và áp dụng mà có sự đồng hành của cha mẹ thì nó mới hiệu quả.
Tôi rất mong muốn những ý kiến, thông tin tiêu cực, những lời bình luận khiếm nhã từ sự việc vừa rồi sẽ dừng lại, để không tác động quá tiêu cực đến Bi.
Tôi cũng kiểm tra rồi, hầu hết những bình luận khiếm nhã, kiểu cố tình chọc giận hay hả hê khi Bi bị dụ dỗ là của các cháu nhỏ ở lứa tuổi của Bi. Và chính các cháu cũng đang cần sự giáo dục, đồng hành từ cha mẹ.
Còn lại, tôi rất cảm ơn tiếng nói từ cộng đồng, những người có đầy đủ nhận thức và mong muốn không có những điều xấu đến với trẻ em nói chung, Bi nói riêng. Tôi thực sự cảm ơn những ý kiến đóng góp đó.
Là một người bố, anh thấy những ồn ào vừa qua ảnh hưởng đến tâm lý của Bi như thế nào?
Là người hoạt động trong nghệ thuật nhiều năm, tôi biết rất rõ sức ép của dư luận. Tôi biết rõ vai trò, trách nhiệm trước xã hội, tôi biết những thông tin trái chiều mình có thể nhận nên ngay từ đầu, tôi đã chia sẻ và dần trang bị cho con “kháng sinh” trước áp lực dư luận.
Cho đến giờ này, Bi hoàn toàn bình thường, tươi vui, phấn khởi. Ngày nào, Bi cũng nói với bố rằng: “Con vừa tập xong bài nhạc này, con đánh xong bài nhạc kia”. Thậm chí, Bi còn khoe kết quả thi với số điểm rất cao.
Tôi đang cố gắng để không để dư luận tiêu cực tác động đến con mình. Tuy nhiên, tôi vẫn vô cùng lo lắng nếu vẫn còn những thông tin tiêu cực, thậm chí dư luận xã hội đẩy theo chiều hướng dẫn đến sự nguy hiểm.
Điều này, tôi nói không phải chỉ cho Bi mà còn nói vì trẻ em nói chung. Với tư cách ông bố, tôi thực sự lo lắng cho những đứa con của mình. Với tư cách một nghệ sĩ hoạt động xã hội, bảo vệ trẻ em thì tôi cũng lo lắng cho trẻ em nói chung với những sự việc bị đẩy đi quá xa, trong khi bản chất câu chuyện không phải như thế.
Cũng qua sự việc ồn ào này, anh cảm nhận thế nào về phản ứng của các bậc phụ huynh?
Tôi thấy hiện ra những điều… tích cực. Đó là phản ứng tích cực của những ông bố, bà mẹ văn minh. Đó là phản ứng của cộng đồng mạng nói chung. Họ bày tỏ quan điểm của họ theo chiều hướng rất xây dựng và hướng tới trẻ em, hướng tới quyền lợi hợp pháp của trẻ em.
Tôi tin rằng nếu các bậc cha mẹ quan tâm đến sự việc này hoặc những sự việc tương tự thì sẽ có những điều chỉnh hành vi của chính mình. Họ có thể can thiệp vào việc của con khác đi, có thể dành thời gian cho con khác đi, nói chuyện với con khác đi… Khác như thế nào là do mỗi người!