Nam diễn viên Việt gây sốc với cảnh "tự sướng" 100% trước ống kính nói gì?

Rừng Thế Mạng và bộ phim Việt Nam đầu tiên ra mắt tại rạp Việt sau một thời gian dài điện ảnh Việt tạm dừng hoạt động vì ảnh hưởng của dịch bệnh. Được giới thiệu là phim sinh tồn đầu tiên của Việt Nam, Rừng Thế Mạng mang tới cho khán giả nhiều trải nghiệm mới lạ với những thước phim gây ám ảnh của diễn viên Huỳnh Thanh Trực. Chúng tôi mới đây đã có cuộc trò chuyện ngắn với nam diễn viên để biết nhiều hơn về những trải nghiệm khi làm phim ở chốn rừng thiêng nước độc của anh.

Mở màn bằng một câu hỏi khá tế nhị, được biết ở cảnh nhân vật của mình “tự sướng“, bạn đã thực hiện thật thay vì dùng tới kỹ thuật diễn xuất. Bạn nói thêm về cảnh phim này được chứ?

Với tôi, đây là một cảnh quay thực sự cần thiết. Nó giống như cách để người ta trấn an bản thân, trở nên tỉnh táo hơn khi rơi vào trạng thái mệt mỏi và không ổn định về mặt tâm lý. Khi đọc kịch bản và biết về cảnh quay này, tôi cảm thấy khá ngại ngùng nhưng sau đó, tôi lại thấy thích thú với trải nghiệm diễn xuất này và hiểu rằng đây là một chi tiết cần cho nhân vật. Sau khi hiểu ra vấn đề, tôi đã mang vào hành động này những cảm xúc thật của nhân vật.

Ngoài cảnh quay đặc biệt này thì bạn còn phải trải qua những khó khăn ra sao, có trải nghiệm nào đáng nhớ không?

Tôi vẫn còn nhớ lúc cả đoàn phim cheo leo giữa dòng thác để quay một cảnh quan trọng. Hơn trăm con người túc trực cùng các thiết bị cồng kềnh khác, cũng như đồ bảo hộ và cứu hộ sẵn sàng nếu diễn viên có trục trặc gì trong quá trình quay. Là một trong những người diễn cảnh đó, tôi bị choáng ngợp vì sự hùng vĩ của núi rừng và cả sự cố gắng để bắt lấy khoảnh khắc đẹp đẽ của các anh quay phim. Thật sự thấy tự hào vô cùng!

Ngoài ra để thực hiện bộ phim này, tôi phải đeo balo thật nặng 15kg suốt hành trình cùng với nhóm bạn trong phim, bạn trưởng đoàn cũng đeo balo tới 20kg như các anh trưởng đoàn thật, bên trong balo cũng là những đồ dùng của phượt thủ thật. Bốn tháng trước khi quay phim, tôi phải luyện tập giảm 8 cân, trong suốt quá trình quay cũng phải nhịn đói, dống giữa điều kiện sinh hoạt khắc nghiệt như một người đi lạc thật trong rừng. Đặc biệt, đạo diễn còn yêu cầu tôi không được giao tiếp với bất kì ai trong đoàn phim để có thể đẩy tâm lý cô độc lên tột cùng.

Một lý do khiến bạn quyết định nhận kịch bản này là gì, khi mà biết quá trình quay sẽ vô cùng vất vả?

Tôi nhận thấy Kiên (nhân vật trong phim) có nhiều phần giống tôi, về sự thẳng tính, quyết liệt. Đạo diễn Trần Hữu Tấn đã từng nói với tôi rằng “Em chính là Kiên. Từ dáng đi, đến giọng nói của em đều làm anh nghĩ về Kiên. Kiên phải là em chứ không thể là ai khác!.” Điều này khiến tôi vô cùng xúc động. Ngoài ra, đó cũng là câu chuyện tình bạn mà sau khi đọc xong kịch bản, tôi đã nhận ra Kiên giống mình đến 60% và sợi dây liên kết với Kiên quả thật mạnh mẽ, rõ ràng hơn tất thảy những phim tôi từng đã tham gia.

Còn vấn đề tranh cãi, rằng câu chuyện của Kiên là mượn từ chuyện của nạn nhân có thật ở Tà Năng – Phan Dũng thì sao?

Đây là câu chuyện về hành trình trưởng thành của tuổi trẻ, dành cho những người trẻ và chúng ta có thể thấy nó ở bất kì đâu. Tà Năng- Phan Dũng chỉ là cái cớ để kể chuyện. Hơn nữa, câu chuyện tâm linh về những gì đã xảy ra ở vùng đất này cùng những sự kiện xung quanh, tôi tin là điều có thật. Chúng ta hãy nhìn nhận câu chuyện đa chiều hơn, kể cả chiều kích tâm linh. Chắc chắn bộ phim không lấy cuộc đời ai ra làm phim hay mang sự mất mát ra để câu khách. Đâu đó trong tôi vẫn tin rằng bạn ấy (TAK) đã nghe theo lời cầu nguyện đó và âm thầm giúp đỡ đoàn làm phim, bởi vì để di chuyển, bao nhiêu máy móc, con người lên đến khu vực bối cảnh ghi hình hiểm trở như thế, thật sự quá sức khó khăn. Nhưng tôi luôn có niềm tin và cảm giác rằng ở đâu đó có sự hỗ trợ của bạn và những điều tâm linh diễn ra xung quanh quá trình quay, đã giúp cho mọi thứ hoàn thành trơn tru, và bình an cho tất cả mọi người.

Với bạn, Rừng Thế Mạng đang đứng ở vị trí nào trong sự nghiệp của mình?

Trước đây, tôi thi vào trường đại học Sân khấu Điện ảnh bởi vì từ năm lớp 3 tôi đã nghĩ mình phải là 1 diễn viên, tôi cũng không cho mình một đường lui nào khác vì tôi nghĩ đến một ngày nào đó mình sẽ thành công, rồi sẽ có một khoảnh khắc diệu kỳ sẽ đến với tôi. Và việc tôi quyết định chọn con đường này cũng vậy, tôi tin vào nó và tôi cố gắng chờ đợi. Có nhiều lúc tôi thấy lung lay và bất ổn lắm chứ, nhưng tôi biết thế mạnh của mình ở đâu, và trong môi trường nào thì tôi sẽ tỏa sáng nhiều nhất. Và may mắn quá, tôi đã tìm được nơi dành cho mình. Hơn thế nữa, tôi cảm thấy Rừng Thế Mạng không chỉ là một nơi đúng cho tôi, nó không chỉ là một bộ phim điện ảnh, nó là một thể loại mới hoàn toàn mà chưa có bộ phim Việt Nam nào đặt chân tới. Chưa kể, phim còn nhiều điều đáng xem hơn chỉ là một câu chuyện sinh tồn, nó nói về những điều bí ẩn trong rừng sâu, sự kì diệu của con người khi lâm vào nghịch cảnh, và hơn hết là yếu tố tình cảm trong phim sẽ được đặt lên rất cao. Nó đậm màu sắc tâm lý và ẩn ức trong quá khứ của nhân vật cũng là thứ rất đáng xem. Đây là một thử thách lớn mà nếu tôi vượt qua được, tôi sẽ được công nhận là một diễn viên thực thụ.

Bạn học được gì từ bộ phim này?

Rừng Thế Mạng tác động lên tôi rất lớn, trước kia tôi sống bản năng, tôi nghĩ tiêu cực trước rồi mới nhìn thấy mặt tích cực. Nhưng sau khi kết thúc hành trình Rừng Thế Mạng, tôi cảm thấy giờ dù có chuyện gì đi nữa thì tôi cũng có thể vượt qua được hết, tôi thấy đó là một điều tích cực mà phim dành cho tôi. Còn riêng Kiên thì đã mang lại cho tôi những người bạn mới, tôi đã từng lủi thủi đi trên con đường này một mình mà chả ai quan tâm, chả ai hiểu nhưng bây giờ thì đã khác hơn, tôi có những người mà tôi có thể gọi bất kỳ lúc nào, kể bất kỳ chuyện gì. Đây có thể coi như là một món quà to lớn mà tôi đã tìm kiếm bấy lâu, nhưng tới khi tham gia Rừng Thế Mạng tôi mới nhận được. Điều thứ ba mà tôi học được, trong cuộc sống nếu chỉ dùng mỗi bản năng thì rất dễ luyến tiếc, đừng để cái bản năng đó làm ta cảm thấy có lỗi và đau khổ vì những quyết định nông nổi của mình.

Với khán giả, những người mình quen biết thì sao?

Khán giả biết đến tôi nhiều hơn. Xóm nhà tôi là xóm lao động, mẹ tôi bán cơm bình thường thôi, nên khi xóm nhà tôi biết tôi có tác phẩm như vậy, họ đều hứa sẽ đi xem để ủng hộ, điều đó làm tôi rất là vui khi những người làm những việc bình thường nhất họ quyết định đến xem thì tôi thấy rất là may mắn.

Và cuối cùng, bạn mong khán giả nhận được điều gì sau Rừng Thế Mạng?

Với dự án sinh tồn kinh dị tâm lý này, ta có thể tìm thấy bài học cho bất kỳ ai về lòng ngạo mạn. Sự ngạo mạn là mong muốn chứng minh cho mọi người thấy mình mạnh mẽ, rằng mình vượt qua được mọi thứ, mình là “cường nhân” hiểu biết sâu rộng, không ai không gì làm hại được mình. Nhưng cũng chính là để mình che giấu đi sự thiếu hiểu biết, sự yếu mềm và tình cảm của mình. Đó là thứ bài học tôi mong mọi người sẽ gặp từ chính Rừng Thế Mạng.

Cảm ơn những chia sẻ của Huỳnh Thanh Trực. Chúc cho dự án của bạn sẽ thành công chinh phục khán giả!

Nguồn: Tổng hợp