Ông chú kỳ lạ nhất Sài Gòn: Thích mặc váy, tô son dặm phấn
“Người ta hay cười tôi mặc váy. Song tôi đố ai làm được như vậy đó, phải thích mới làm được, chứ không dễ dàng đâu”, Mai Cúc tự hào nói.
Tại phường An Phú Đông (quận 12, TP.HCM) có căn nhà b.ỏ ho.ang là nơi trốn nắng tránh mưa của một người đàn ông đã đứng tuổi nhưng tâm hồn mãi như đứa trẻ lên 9 lên 10. Đặc biệt người này có sở thích rất khác người: mặc váy và tô son dặm phấn.
Người đàn ông có sở thích k.ỳ qu.ái
“Cậu ấy là đàn ông nhưng không hiểu sao lại thích chơi với con nít và mặc váy lắm! Hồi mới dọn đến đây ở, cậu tự giới thiệu mình tên Mai Cúc và đề nghị mọi người hãy gọi là Mai Cúc hoặc chị Mai Cúc. Từ đó chúng tôi toàn gọi như vậy, chẳng ai bận tâm xem cậu tên thật là gì và bao nhiêu tuổi”, chị Năm – sống gần ngôi nhà ho.ang cho biết.
Trong khi đó ông Dũng – một người hàng xóm khác khẳng định Mai Cúc có lối sống khác biệt, chứ không hề bị th.ần k.inh như một số đồn đoán trước đó. “Nó hiền lành, không phá phách gì cả. Hễ ai cho gói mì hay cái bánh là cúi đầu nói lời cảm ơn. Còn sở thích mặc váy, tô son của nó thì tôi thấy bình thường dù ban đầu cũng hơi lạ. Nó chăm chỉ làm lụng để có tiền mua son phấn, sắm xe đạp màu hồng phục vụ những buổi đi chơi một mình”, người đàn ông nói.
Cũng theo ông Dũng, Mai Cúc chuyển về ngôi nhà hoang sinh sống được vài năm. Còn trước đó anh cứ nay đây mai đó, rong ruổi khắp các con hẻm ở Sài Gòn nhặt rác, p.há đ.á tìm sắt lấy tiền nuôi thân.
Song ông vừa dứt lời, Mai Cúc đã lên tiếng giải thích: “Tôi không phải người mồ côi, không người thân thích. Gia đình tôi có mẹ và 4 anh chị em, sống dưới quê ở Củ Chi ấy. Tôi cũng có nhà để về nhưng ở đó hơi nhỏ và chật một xíu nên trưa về đây nghỉ ngơi cho thoải mái”.
Sau đó Mai Cúc từ từ giới thiệu về ngôi nhà hoang của riêng anh! Theo đó, căn phòng khách không cửa được anh dán đầy ảnh các diễn viên nổi tiếng hoặc những trang sách dạy đánh vần a..b…c. Đặc biệt nơi này vô cùng sạch sẽ, nền nhà không có một vết bụi bẩn nào.
Tiếp đó là phòng ngủ bên trong treo đầy váy công chúa, váy dạ hội, váy đi biển cùng hàng loạt quần áo của phụ nữ. “Đồ đó là người ta cho, vứt thùng rác hoặc tôi mua về để mặc khi tự ca hát một mình đó. Bình thường đi làm, tôi mặc quần áo nam như bình thường thôi.
Người ta hay cười tôi mặc váy. Song tôi đố ai làm được như vậy đó, phải thích mới làm được, chứ không dễ dàng đâu”, Mai Cúc tự hào về bản thân.
Khi hỏi vì sao lại thích làm con gái, người đàn ông chân chất vui vẻ kể, cách đây mấy năm, anh bỗng dưng nhận ra mình thích hóa thân thành con gái để được mặc đẹp và tô son dặm phấn mỗi khi đi ra ngoài. “Tôi thấy con trai thường đi làm nuôi con gái nên tự nhiên thích như thế. Đặc biệt tôi ở một mình không người bầu bạn, hóa thân liên tục để cuộc sống đỡ nhạt nhẽo, thêm phần thi vị hơn”, Mai Cúc thật thà tâm sự.
Sống lạc quan và vui vẻ
Công việc của Mai Cúc trong 5 năm qua vô cùng vất vả và gian nan. Tuy nhiên anh chưa bao giờ thấy nản chí, ngày nào cũng chăm chỉ làm lụng với hi vọng kiếm tủ tiền nuôi thân và phục vụ đam mê mặc váy, ca hát của bản thân.
Anh cho biết, thường ngày anh đi phụ hồ cho chủ thầu với thu nhập hơn 200.000 đồng/ngày. Hôm nào thất nghiệp, anh chuyển qua nhặt ve chai và đ.ập bê tông tìm sắt. “Công việc nhọc nhằn lắm. May tôi có sức khỏe nên đập được nhiều sắt, có ngày kiếm 20-30kg sắt và bán với giá 8.000 đồng/kg.
Tôi kiếm được tiền sẽ dành dụm đem về biếu mẹ, lo cái ăn rồi mua váy, sách vở để học chữ. Bữa nọ, tôi thấy người ta đáng thương quá nên rủ về nhà cho ăn cơm… Vậy mà họ lấy mất cái xe đạp của tôi. Tôi buồn da diết mà vẫn ráng làm để mua lại cái xe mới đó”, Mai Cúc chia sẻ.
Nhắc đến chuyện một số người nói Mai Cúc kh.ùng, đ.iên d.ở… anh cười rồi nhẹ nhàng bảo không quan tâm đến miệng l.ưỡi thế gian. Họ nói gì thì nói, anh vẫn sẽ sống với sở thích riêng của bản thân.
“Có nhiều người nói chơi thôi nhưng đủ làm cho người khác đau khổ. Vì thế tôi nghĩ chúng ta không nên nói quá lời, kẻo ân h.ận và gây ng.hiệp. Tôi quan niệm gặp người thiện thì vui với người, gặp người ác thì khuyên người.
Giờ tôi có một ước mơ duy nhất là muốn biết chữ để ca hát, còn lại không muốn x.ích m.ích với ai cả”, Mai Cúc nói.
Chị Tư – làm nghề cắt tóc gội đầu ở Củ chi, em gái của người đàn ông cho hay, ai trong nhà cũng biết tính anh như vậy nên không ai quan tâm cả. Hiện chị là người ở cùng anh, có điều không thích anh trai mặc đồ con gái ở nhà nên “thỏa thuận” ra ngoài hãy mặc theo sở thích.
“Người trong nhà thương anh lắm, kể cả hàng xóm cũng vậy! Thi thoảng họ lại cho anh ấy tiền, gói mì hay lạng thịt. Trước anh ấy đàn ông, không hiểu sao giờ thích mặc váy, tô son… Song nữ tính vậy chứ anh mê gái và nôn chuyện lấy vợ dữ lắm”, chị Tư hài hước nói.