Chồng là liệt sĩ hy sinh giữa thời bình, để lại vợ trẻ và con thơ
Nhìn thấy 2 vị khách mang bức ảnh khổ lớn trong đó có hình người chồng đã m.ất đứng bên 2 mẹ con, chị Như Quỳnh chực khóc.
Trưa 17/7, trong ngôi nhà ở phố Khâm Thiên, vui, buồn, xúc động xen lẫn trên gương mặt Quỳnh, mẹ chồng và con gái. “Thời nay, để có bức ảnh gia đình là điều rất đỗi bình thường với mọi người, nhưng tôi thì phải mơ ước”, chị Như Quỳnh, 28 tuổi, nói.
Chồng chị là đại úy Phạm Công Huy, cảnh sát phòng cháy chữa cháy và cứu n,ạn cứu hộ, Công an Hà Nội, hy sinh tháng 1/2020 ở Đồng Tâm, Mỹ Đức, Hà Nội. Lúc đó, con gái họ mới 6 tháng tuổi.
Bé Bún không biết mặt bố, nhưng hàng ngày, chị Quỳnh vẫn lấy ảnh chỉ cho con “đây là bố, đây là mẹ”. Thấy con gái tíu tít nhìn ảnh gọi bố, chị ước thầm có một bức ảnh chung của cả gia đình.
Thúy Ngân (23 tuổi), một người theo dõi câu chuyện của liệt sĩ Phạm Công Huy trên mạng xã hội nay đã là bạn thân thiết của gia đình. Thi thoảng đến chơi, nghe chị Quỳnh kể chuyện, Ngân nuôi ý định tặng mẹ con chị một bức ảnh đủ ba người. “Tôi muốn dành cho hai mẹ con Quỳnh món quà tinh thần nhân ngày 27/7”, Thúy Ngân nói.
Biết trên mạng xã hội có một nhóm đang phục dựng 75 bức ảnh l.iệt s.ĩ miễn phí, Thúy Ngân nhắn tin nhờ hỗ trợ. Đọc tin nhắn và xác minh thông tin, anh Phùng Quang Trung, 28 tuổi, thành viên trong nhóm, nhận lời ngay.
“Vì anh Huy là một l.iệt s.ĩ hy sinh giữa thời bình nên chúng tôi càng muốn hỗ trợ. Hy vọng bức ảnh giúp an ủi, động viên tinh thần người thân của anh”, anh Trung, nói. Nhóm của Trung có tên Team Lee, gồm 5 thành viên là thợ ảnh ở Hà Nội. Ngoài công việc chính hàng ngày, họ tranh thủ tập hợp nhau thực hiện dự án phục dựng, in đóng khung 75 bức ảnh để tặng thân nhân, gia đình liệt sĩ, từ 20/6-25/7.
Suốt hai đêm, vợ chồng anh Trung tỉ mỉ xử lý bức ảnh của anh Huy để ghép vào tấm hình hai mẹ con chị Quỳnh. Do bức ảnh người mất được chọn ghép dung lượng thấp nên tốn nhiều công. Trung liên tục trao đổi với chị Quỳnh để làm cầu vai, quân làm của Huy cho đúng.
Đêm 16/7, bức ảnh hoàn thiện. Trung nhắn cho chị Quỳnh, hẹn trưa 17/7 sẽ đến nhà tặng ảnh và thắp hương cho anh Huy.
Chị Quỳnh kể, hôm đó, bé Bún đang mệt, tay c.ắm dây truyền nước nhưng vẫn đứng cạnh ảnh tạo dáng. Như thường lệ, cô bé chỉ tay gọi bố, gọi mẹ rồi bê tấm ảnh đi đi lại lại quanh nhà. “Mẹ ơi, bố bế con này”, cô bé tíu tít khoe.
“Tôi xúc động lắm, còn mẹ chồng thì cười rất buồn. Chắc bà cũng chung suy nghĩ như tôi. Nhìn ảnh lại tiếc nuối, ước anh còn đây, che chở cho gia đình”, Như Quỳnh nói. Khoảnh khắc đón bức ảnh, lòng chị dịu lại, cảm giác như được chồng đang ở bên vỗ về hai mẹ con.
“Từ khi anh Huy mất, những người xa lạ xuất hiện, giúp đỡ gia đình tôi rất nhiều. Có những người tốt đến không ngờ. Thúy Ngân hay anh nhóm anh Trung là một ví dụ. Cảm ơn mọi người đã ở bên, đồng hành với chúng tôi trong lúc khó khăn. Cảm ơn vì không quên chồng tôi, một l.iệt s.ĩ giữa thời bình”.