Ngoài loạt cảnh nóng hoang dại của người đàn bà cuồng dâm, phim 18+ sốc óc này có màn đánh ghen "Hoạn Thư kiểu Tây" quá xuất sắc!
Đạo diễn Lars von Trier chính là một trong những cái tên huyền thoại của Hollywood khi nhắc đến những tác phẩm sống động mà gây tranh cãi kịch liệt, với mức độ tình dục, phản cảm luôn được đẩy lên tận cùng. Bộ phim 18+ tiêu biểu nhất của ông về chủ đề tình dục chính là Nymphomaniac – một tác phẩm nghệ thuật xoay quanh cuộc đời nữ chính là một người đàn bà mắc chứng cuồng dâm. Không chỉ sở hữu dàn sao vô cùng xuất chúng của Hollywood như Willem Dafoe, Uma Thurman, Stellan Skarsgård, Shia LaBeouf…, bộ phim này còn mang đến cho khán giả hàng loạt những cảnh nóng không tưởng.
Thế nhưng, một trong những khoảnh khắc chấn động và đáng nhớ nhất từ Nymphomaniac chính màn đánh ghen “Hoạn Thư kiểu Tây” của một người phụ nữ, khi chồng của bà bỏ vợ, bỏ con để chạy theo ham muốn tình dục với nữ chính.
Joe – bản thân của cô khi ấy chỉ là một thiếu nữ với chứng cuồng dâm mãnh liệt. Cô có nhiều người tình, và cho dù cô đều không muốn dính líu đến họ về sau, những gã đàn ông ấy vẫn chạy theo cô, sẵn sàng bỏ cả gia đình của mình. Đoạn phim “đánh ghen kiểu Tây” đầy day dứt và gây ngỡ ngàng này xảy ra khi một người đàn ông tên H đòi dọn đến ở với Joe.
Ông ta lỉnh kỉnh, xách nách va li đồ đạc của mình, gõ cửa nhà cô nàng Joe: “Em yêu, giờ anh là của em. Anh đã bỏ cô ta rồi” – sau đó đặt một nụ hôn lên má Joe còn đang bất ngờ. Từ hành lang, cô nghe thấy tiếng một người phụ nữ thủ thỉ: “Bố đã vào trong nhà chưa con?”. Đứng nơi đó là 3 cậu bé và một người phụ nữ – gia đình nhỏ mà người đàn ông nọ đã từ bỏ để chạy theo ham muốn tình dục nơi nhân tình.
“Xin lỗi. Chúng tôi đã hứa là sẽ không đến đây. Chúng tôi chỉ muốn biết là liệu anh ấy đã đến nơi an toàn, nhất là sau khi thực hiện một quyết định quan trọng đến vậy”, người vợ nói lúng túng.
“Liệu lũ trẻ có vào trong để tạm biệt anh ta được không? Người ta vẫn nói lời tạm biệt sẽ có ích khi chúng đối mặt với di chấn tâm lý về sau này.”
Người vợ này không sôi máu mà túm tóc kẻ nhân tình đánh cho hả dạ, cô cũng không chửi bới khó nghe. Thế nhưng, người xem phim đều hiểu được cơn phẫn nộ đến cùng cực mà cô đang trải qua. Cô nổi máu ghen, cô nổi cơn điên trong tâm trí, nhưng cách xử lý của cô khác biệt.
Thay vì dùng vũ lực hay ngôn từ chát chúa, cô chỉ biết nói những lời cay đắng mà như nhát dao chí mạng, chém từng đường vào đôi gian phu dâm phụ đang phải cứng họng. Người đàn bà ấy dành cả thanh xuân để yêu H, mang nặng đẻ sau sinh ra 3 cậu con trai. Thế rồi, tất cả phải đổ sông đổ bể. Làm gì còn tình yêu nào trong ánh mắt ấy của ông ta, khi tay cầm vali và hí hửng chui vào nhà nhân tình, hạnh phúc vì đã “bỏ lại tất cả”.
“Anh ấy muốn để lại tất cả cho chúng tôi. Nhưng đâu thể để anh ấy làm thế được… Cầm lấy chìa khóa xe đi. Bọn em sẽ đi xe bus về nhà. Lũ trẻ nên quen dần với phương tiện công cộng đi, đúng không?”
“Nói thật là ban đầu, tôi nghĩ không nên lũ trẻ gặp hai người, nhưng tôi đổi ý. Bố của chúng nên đối mặt với những sinh mệnh nhỏ mà ông ta hủy hoại.”
Cái phong cách nói móc mỉa, “Hoạn Thư kiểu Tây” của người phụ nữ này khiến nhiều người ban đầu khó hiểu, nhưng khi đã “bắt nhịp” được rồi thì lại vô cùng hả hê. Chị ta nhấn mạnh về những hậu quả mà hắn ta để lại – để hắn hiểu rằng mình đã sai lầm, máu lạnh và ích kỷ đến mức nào. 3 đứa con giờ đây do một mình tay chị chăm sóc và nuôi nấng, chị đành chấp nhận. Anh đã thích nhân tình đến mức bỏ theo cô ta, thì không có lý do gì anh không cầm nốt cái xe hơi mà anh yêu thích. Còn lại tôi và ba đứa con – thứ bị bỏ lại, chúng tôi chấp nhận bước tiếp mà không có anh. Nhưng anh cần phải biết hậu quả anh đã gây ra.
“Tôi có thể cho lũ trẻ xem cái giường dâm dục của cô được không? Suy cho cùng thì chúng cũng là một phần trong sự kiện này mà.”
“Các con nên cố mà nhớ căn phòng này. Đặc biệt là cái giường. Sẽ có ích khi điều trị tâm lý sau này.”
Càng về sau, cơn thịnh nộ và những lời nói cay nghiệt của người phụ nữ này càng lộ rõ. Đến cảnh chia ly, khi đứa con nhỏ chạy lại ôm bố lần cuối, chị dứt khoát tách nó ra. “Ôi, con không muốn bố phải thấy tội lỗi chứ?”, gào lên một tiếng tuyệt vọng, tát gã đàn ông một cú đau điếng rồi bỏ đi. 20 năm của tình yêu được vun vén và thắp lửa, giờ lụi tàn vì thứ nhục dục dễ muốn, dễ quên.
Nguồn ảnh: Les Films du Losange