Những y bác sĩ Hà Nội bị nợ lương 8 tháng phải đi bán rau, vay ngân hàng
160 nhân viên y tế Bệnh viện Tuệ Tĩnh bị nợ lương suốt 8 tháng. Mỗi người, một câu chuyện mưu sinh để “cầm cự” giữa năm đại dịch khó khăn.
Hai ngày qua, gần 50 y bác sĩ Bệnh viện Tuệ Tĩnh (thuộc Học viện Y – Dược học Cổ truyền Việt Nam) trong tổng số 160 nhân viên y tế bị nợ lương suốt 8 tháng, quyết định xuống đường “cầu cứu”. Họ đề nghị Học viện thực hiện đúng hợp đồng làm việc đã ký kết với người lao động, trả lương đúng hẹn.
8 tháng qua, những nhân viên y tế này bị nợ 50% số lương cơ bản, không đủ chi trả cho cuộc sống mưu sinh. Mỗi lần lên gặp lãnh đạo, họ chỉ nhận được những lời hứa hẹn…
Chúng tôi cảm thấy bị b.ỏ r.ơ.i ngay tại “ngôi nhà” của mình
Chị Lê Thanh Bình, Tổ trưởng Tổ Công đoàn, Bệnh viện Tuệ Tĩnh cho biết, cơ sở y tế này vốn là bệnh viện thực hành, tức là nơi các bác sĩ trẻ thực hành tay nghề, không phải nơi khám chữa bệnh và kinh doanh.
Cuối năm 2019, bệnh viện xây dựng cơ chế tự chủ, theo chị Bình là “không đúng với mục đích ban đầu” dẫn đến quyền lợi của nhân viên y tế bị giảm, chỉ còn lương cơ bản.
Chị Bình cho hay, Tuệ Tĩnh là một trong ba đơn vị trực thuộc Học viện Y – Dược học Cổ truyền Việt Nam. Trong khi các đơn vị khác vẫn được hưởng các phúc lợi hoặc bảo đảm do bệnh viện chi trả, thì riêng Tuệ Tĩnh không. Nhưng khi người lao động có ý kiến với ban lãnh đạo, họ được trả lời rằng “bệnh viện đã tự chủ, vì vậy phải tự lo đến trách nhiệm của đơn vị”.
Phía lãnh đạo bệnh viện không thể đưa mốc thời gian cụ thể sẽ giải quyết, thay vào đó chỉ nói chung chung rằng “trong thời gian sớm nhất”. Tuy nhiên, đến nay, hàng trăm nhân viên y tế Tuệ Tĩnh vẫn song song làm chuyên môn, chăm sóc bệnh nhân, tiêm chủng vaccine, nhưng không nhận được đồng lương nào.
“Từ tháng 5/2021 đến tháng 11/2021, chúng tôi bị nợ 50% lương, đến tháng 12 chưa có đồng nào. Tại các buổi giao ban, Ban Giám đốc cho biết không có nguồn để chi trả cho bệnh viện”, chị Bình bức xúc.
Theo chị, đa số cán bộ của bệnh viện là điều dưỡng viên nên hệ số lương rất thấp, tính cả phụ cấp ngành hay phụ cấp độc hại, cũng chỉ được 6 – 7 triệu đồng mỗi tháng. Từ tháng 5/2021, họ chỉ được nhận một nửa, tức 3 triệu mỗi tháng.
Sau lần xuống đường cầu cứu lần thứ nhất hôm 11/1, ban lãnh đạo Bệnh viện Tuệ Tĩnh đã tổ chức cuộc họp cùng các cán bộ nhân viên. Các y bác sĩ đã rất hi vọng và chờ đợi. Tuy nhiên, buổi họp kết thúc chỉ với những lời động viên “anh em cùng vượt qua khó khăn” mà không hề đưa ra hướng giải quyết thích đáng cho khoản lương còn nợ suốt nhiều tháng qua.
“Chúng tôi bắt buộc phải xuống đường lần thứ 2. Chúng tôi trong nghề y, đều là người có ăn học. Thực sự phải ra đường để khiếu nại như thế này tự cảm thấy rất nhục nhã, nhưng chúng tôi đã đến đường cùng và không còn lựa chọn nào khác. Chúng tôi cảm thấy rất đau xót, bởi đáng lẽ có thể cống hiến thêm cho ngành và người bệnh thì nay bị phân tâm bởi miếng cơm manh áo, kiếm thêm thu nhập”, chị Bình bức xúc.
Bên cạnh đảm bảo công việc chuyên môn, nhiều y bác sĩ Tuệ Tĩnh buộc phải bán hàng, chạy shipper, xe ôm công nghệ để trang trải cuộc sống.
“Chúng tôi cảm thấy bị bỏ rơi ngay tại ‘ngôi nhà" của mình”, chị Bình nghẹn ngào.
Vay ngân hàng để cầm cự sống
Chị Thu, công tác tại Khoa Phụ sản, Bệnh viện Tuệ Tĩnh, cầm trên tay 2 tờ giấy với thông điệp “Hãy cứu lấy Blouse trắng”, “Đề nghị trả lương cho chúng tôi”. Không được trả lương dù đi làm đầy đủ, khiến cuộc sống của chị Thu và nhiều đồng nghiệp hiện rất khó khăn.
“Ngoài ra, tâm tư và tinh thần làm việc của chúng tôi cũng bị ảnh hưởng”, chị Thu nói và cho biết, nếu Ban Giám đốc giải quyết dứt điểm vấn đề thu nhập thì nhân viên y tế không bao giờ phải xuống đường để “cầu cứu” như 2 ngày vừa qua.
“Tết đền gần, gia đình tôi và các đồng nghiệp rất khó khăn nhưng cũng không được hỗ trợ bất kì nguồn nào tự Học viện. Anh chị em rất tâm tư”, chị Thu tâm sự.
Để duy trì cuộc sống, gia đình chị Thu phải cắt giảm chi tiêu, chủ yếu dựa vào thu nhập của chồng. Tuy nhiên, nguồn thu duy nhất này cũng rất bấp bênh do người chồng là lao động tự do, bị ảnh hưởng bởi đại dịch Covid-19. Không còn cách nào, chị phải vay ngân hàng để cầm cự.
“Giờ đây tôi và chồng đang phải còng lưng trả nợ, trong khi bệnh viện vẫn đang nợ lương”, chị nói.
Bán rau mưu sinh
Nhiều tháng qua, sau giờ làm việc tại Bệnh viện Tuệ Tĩnh, chị Lê Thanh Huyền, Khoa Phụ sản, tất bật đi bán rau và các loại nông sản để kiếm thêm thu nhập bù vào phần lương bị “khất”.
Gia đình chị Huyền có 2 con nhỏ học lớp 2 và 4, lại đang ở nhà thuê. Khoản phải chi tiêu hàng tháng rất nhiều trong khi “tiền vào” lại không thấy đâu. Cuộc sống chật vật khiến chồng chị phải chở rau từ quê lên thành phố để vợ bán sau giờ làm. Thế nhưng, thu nhập từ việc bán rau mỗi tháng cũng chỉ vỏn vẹn 2 triệu, khiến cuộc sống vốn bấp bênh cũng chả thế khấm khá hơn.
Cắt giảm mọi khoản chi tiêu không cần thiết, sống tằn tiện hết mức, nhưng vợ chồng chị Huyền vẫn “nợ như chúa chổm”. Chị lo lắng không đủ tiền chăm sóc 2 con, đành huy động 2 bên nội ngoại và chờ đợi một hi vọng sau 8 tháng “đen tối” vừa qua.
Lo “mất Tết”
Là trụ cột kinh tế trong nhà, cuộc sống của gia đình anh Đỗ Đức Tuân, điều dưỡng viên Khoa Nhi, Bệnh viện Tuệ Tĩnh chật vật thấy rõ sau khi bị cắt giảm thu nhập.
“Hơn nửa năm nay tôi chỉ nhận được 50% lương, trong khi đó, 100% lương cơ bản của điều dưỡng như chúng tôi chỉ hơn 5 triệu đồng vốn dĩ đã rất khó sống ở Hà Nội”, anh Tuân chia sẻ.
Nhờ có việc làm thêm ngoài giờ liên quan đến chuyên môn, anh Tuân may mắn vẫn chưa phải vay mượn, nhưng số tiền kiếm được cũng chỉ đủ trang trải các nhu cầu thiết yếu.
“8 tháng qua, chúng tôi đã cố gắng chịu đựng hết sức, nhiều lần đàm phán, có ý kiến lên Bộ Y tế nhưng vẫn chưa được giải quyết”, anh Tuân nói.
Dù Tết cận kề, nhưng nam điều dưỡng lòng đầy trăn trở, “làm gì đã nghĩ đến việc mua sắm Tết, lo ăn từng bữa, lo tiền đóng học cho con còn chưa xong”.
Mẹ chồng mắc bệnh K, 3 con nhỏ nheo nhóc
Cũng giống chị Huyền, chị L.T.V., điều dưỡng viên Bệnh viện Tuệ Tĩnh tranh thủ giờ nghỉ trưa ship rau, trứng, những gói hàng để kiếm thêm thu nhập. Chị V. duy trì bán rau online hơn nửa năm từ khi bị nợ 50% lương cơ bản.
“Có tháng kiếm được vài chục đơn, nhưng có tháng cũng chỉ dăm ba đơn. Nói chung chỉ lấy công làm lãi chứ lãi từ tiền bán rau chẳng đáng là bao”, chị V. thở dài. Những ngày không có đơn bán rau, chị lại xem có ai nhờ ship đồ, ship hàng hộ là nhận ngay. Nhiều đơn chỉ 10.000-15.000 đồng, nữ điều dưỡng vẫn sẵn sàng đi giao, “miễn có tiền thì tôi làm!”.
Một năm đại dịch Covid-19 hoành hành, 3 đứa trẻ không đến trường. Mẹ chồng lại mắc K d.ạ d.à.y, chị V. buồn khi nhớ tới khoảng thời gian “khủng hoảng” trước đây. “Khi mẹ hóa trị, cũng là lúc mỗi tháng tôi chỉ nhận được 2,5 triệu đồng. Cứ thế 2 vợ chồng xoay bên này, đắp bên nọ, để mẹ có tiền chữa trị và lo tiền học của 3 con, tiền ăn uống cả gia đình”.
Hiện, cuộc sống gia đình chị V. dù ổn hơn, nhưng lương vẫn không “về”, chị sợ không thể tiếp tục cho các con đi học.
Tết sắp cận kề, nhưng người mẹ, người vợ, người con chẳng dám nghĩ đến. “Nghĩ đến Tết là sợ, lấy tiền đâu ra sắm sửa. Dịch bệnh ai cũng khó khăn, nên chẳng thể vay nợ”.
Chiều 12/1, Bộ trưởng Bộ Y tế đã yêu cầu lãnh đạo Học viện Y – Dược học Cổ truyền Việt Nam, lãnh đạo Bệnh viện Tuệ Tĩnh phối hợp ngay với các đơn vị liên quan của Bộ Y tế giải quyết dứt điểm việc nợ lương. Đồng thời đảm bảo quyền lợi của cán bộ, viên chức, người lao động theo đúng quy định của pháp luật và báo cáo về Bộ Y tế trước ngày 20/1/2022.!.