Quặn lòng đám t.ang của người mẹ đơn thân qua đời sau khi phẫu thuật nâng m.ũi
Sau cuộc hôn nhân không hạnh phúc, Hiếu gửi đứa con nhỏ chưa tròn 2 tuổi cho bà ngoại để từ Long An ra Hà Nội kiếm việc làm.
“Nó tính đặt vé ngày 26, 27 tháng Chạp sẽ bay về nhà, nhưng rồi nó có thực hiện được đâu, cả năm trời 2 mẹ con nó chưa gặp được, vậy mà…”, cô Thúy (mẹ của Hiếu) nấc nghẹn trước linh cữu của đứa con gái nhỏ.
Ngày 14/1, qua lời giới thiệu của bạn, Hiếu đến một cơ sở thẩm mỹ tại quận Hoàng Mai, Hà Nội để phẫu thuật thẩm mỹ, trước khi về nhà ăn Tết. Tuy nhiên, sự cố bất ngờ trong quá trình phẫu thuật khiến cô gái trẻ 22 tuổi rơi vào hôn mê, chuyển gấp đến BV Bạch Mai để điều trị.
Sau hơn 2 tháng làm đủ mọi cách từ đội ngũ y bác sĩ ở BV Bạch Mai đến BV Đa khoa tỉnh Long An, Hiếu đã mãi mãi ra đi vào tối 16/3, bỏ lại đứa con thơ dại chưa tròn 2 tuổi cùng cha mẹ già yếu.
Lời hứa dang dở của mẹ…
Trưa 18/3, không khí tang thương bao trùm khắp con hẻm đường Võ Ngọc Quận (phường 6, TP. Tân An, tỉnh Long An), ai nấy đều xót xa trước sự ra đi của Phạm Thị Diễm Hiếu (22 tuổi) sau một hành trình dài giành giật sự sống.
Ngồi một góc trước linh cữu của đứa con gái nhỏ, cô Lê Thị Thanh Thúy (45 tuổi) quệt nước mắt, chốc chốc lại nhìn đứa cháu ngoại chưa tròn 2 tuổi ngây ngô ôm di ảnh mẹ, xót xa.
Hiếu là đứa con gái út của cô Thúy cùng chú Đạt, sau cuộc hôn nhân không hạnh phúc cùng người chồng Đài Loan, Hiếu gửi bé B.N (hiện 21 tháng tuổi) để ra Hà Nội mưu sinh. Cứ ngỡ rằng sau bao nỗi buồn vì tan vỡ tổ ấm, hạnh phúc sẽ mỉm cười với Hiếu khi B.N ngày một lớn lên, nhưng rồi tai nạn ập đến khiến 2 mẹ con không thể nào gặp lại nhau lần nữa.
“Nó với chồng nó xích mích, 2 năm trước khi con B.N còn trong bụng mẹ đã không còn liên lạc gì nữa, nó buồn quá nói đi lên Sài Gòn kiếm việc làm, ai ngờ đâu nó ra tận Hà Nội. Một năm trời dịch bệnh, nó có về thăm con được đâu, tháng nào nó cũng gửi tiền về để mua sữa cho B.N, nó thương con bé lắm”, cô Thúy nói đoạn rồi bật khóc.
“Nó hứa với con bé Tết này sẽ về thăm con, hai mẹ con trước giờ chỉ nói chuyện qua điện thoại, chứ từ lúc B.N tập đi, biết nói, nó vẫn chưa được gặp mẹ. Mà giờ con Hiếu có về gặp con nó được nữa đâu”.
Theo cô Thúy, sau khi xảy ra sự cố tại cơ sở thẩm mỹ, tối 14/1, người bạn của Hiếu điện thoại báo tin cho gia đình, sáng hôm sau cả gia đình vội bay ra Hà Nội để chăm sóc cho Hiếu.
1 tháng 11 ngày nằm viện tại Bạch Mai, sau đó chuyển về BV Đa khoa tỉnh Long An để tiếp tục điều trị, chưa một ngày nào, cô Thúy từ bỏ hi vọng, cầu mong một phép màu đến với đứa con gái nhỏ. Nhưng mà, mọi nỗ lực của y bác sĩ, mọi sự trông ngóng từ gia đình, của đứa con gái chưa tròn 2 tuổi vẫn không đủ để giúp Hiếu vượt qua được kiếp nạn.
Khuya 16/3, Hiếu đã mãi mãi ra đi…
“Ở BV Bạch Mai, họ cũng giải thích cho gia đình hiểu, họ bảo nếu Hiếu có vượt qua được, nó cũng chỉ sống thực vật thôi. Cô biết chứ, nhưng con mình, sao mà không thương, không đau cho được, cũng hi vọng nhiều lắm, nó còn trẻ, con nó còn nhỏ quá mà đã vội ra đi rồi…”, cô Thúy nghẹn lời.
Theo chị Huyên (chị ruột Hiếu) cho biết, sau khi chị lập gia đình, Hiếu trở thành trụ cột chính, lo cho mẹ và đứa con gái nhỏ của Hiếu. Sự cố tai nạn của em gái khiến chị Huyên sốc nặng, suốt 2 tháng ròng chạy chữa, cầu mong nhưng không có kỳ tích nào xảy ra…
“Mẹ con ở đây nè”
Ôm trên tay album hình cưới của mẹ, B.N (21 tháng tuổi) lật từng bức hình, đưa đôi mắt tròn xoe nhìn mẹ rồi khoe với bà ngoại: “Mẹ con ở đây nè”.
Chưa tròn 2 tuổi, B.N còn quá nhỏ để cảm nhận được nỗi đau đớn khi mất đi người thân yêu nhất của mình. Khi chưa chào đời, B.N đã chẳng còn cha, đến khi được ngắm nhìn cuộc sống, thay vì lớn lên trong vòng tay yêu thương, vỗ về của mẹ, 3 tháng tuổi, B.N phải xa mẹ để mẹ bươn chải, lo kinh tế cho gia đình.
“Con bé 1 năm rồi chưa có gặp mẹ, nó nhìn vô hình mẹ, nó hôn mẹ nó rồi gọi mẹ ơi, mẹ ơi. Nó nhớ mẹ nó lắm, đáng lẽ Tết này, nó và mẹ nó được đoàn tụ với nhau rồi nhưng mà…”, chị Huyên bật khóc.
Theo chị Huyên, vì từ nhỏ B.N lớn lên cùng bà ngoại và chị, không có mẹ Hiếu bên cạnh nên khi mới tập nói, mỗi lần thấy con của chị Huyên gọi mẹ, B.N cũng bắt chước i a gọi theo. Mỗi lần thấy cháu gái như vậy, chị Huyên chỉ biết khóc, vì cuộc sống mưu sinh mà 2 mẹ con chẳng thể gặp nhau.
“Lúc đầu khi chưa có con, Hiếu đi làm ở quê, nhưng rồi hôn nhân tan vỡ, nó muốn B.N cũng đủ đầy như bạn bè nên nó mới ra Hà Nội để kiếm việc làm. Nó cố làm để lo cho con, cho mẹ, nó thương gia đình dữ lắm, em không ngờ nó lại ra đi như vậy”, chị Huyên nghẹn lời.
Theo chị Huyên, sau khi xảy ra sự việc, phía cơ sở thẩm mỹ, chủ nhà và bác sĩ phẫu thuật cũng tới lui thăm hỏi, xin lỗi. “Giờ sự việc đã xảy ra rồi, em muốn em em tỉnh lại cũng đâu có được đâu…”, chị Huyên nói.
Ngồi lặng một góc trong đám tang của đứa con gái nhỏ, chú Phạm Thành Đạt cho biết sau khi xảy ra vụ việc, phía gia đình cũng gom góp, chạy vạy khắp nơi để lo cứu chữa cho Hiếu. Số tiền mà gia đình, họ hàng chữa trị cho Hiếu (cả chi phí đi lại, điều trị tại Hà Nội, Long An) suốt hơn 2 tháng đã lên đến 500 triệu đồng. Phía những người gây ra vụ việc cũng đã đến xin lỗi, hỗ trợ, thăm hỏi gia đình. Giờ gia đình chỉ mong lo đám tang chu toàn nhất cho Hiếu, sau đó mới tính được những chuyện khác.
“Sự việc cũng không ai mong muốn, giờ cô chỉ muốn lo chu toàn đám tang cho cháu mình, tội nó còn nhỏ quá, con thì thơ dại chứ mình cũng không muốn làm khó làm dễ gì người ta đâu”, cô Tuyết (cô ruột của Hiếu) nói.
Dự tính, linh cữu của Hiếu sẽ được đưa về quê nội (Tiền Giang) để an táng vào ngày mai (19/3). Riêng vụ việc phẫu thuật thẩm mỹ khiến Hiếu qua đời, các cơ quan chức năng vẫn đang phối hợp điều tra, làm rõ.